Chiều hôm đó, khi Dương Kỳ Uyên biết mọi chuyện đã bị bại lộ thì lập tức đến Lâm thị, lần này là do đích thân Lâm Đình ra tay nên cô sợ anh sẽ điều tra được gì đó liên quan đến cô.
Cô muốn đến để xác nhận và thăm dò để bản thân yên tâm hơn.
Nhưng không ngờ khi cô đứng bên ngoài cửa phòng làm việc của Lâm Đình đã nghe được cuộc nói chuyện của anh và Lưu Hán Văn.
- Lâm Đình, lần này cậu thật sự bất chấp tất cả thật đó à? Vì cô ta cậu đã đích thân ra mặt giải quyết mọi chuyện, còn chắn mũi dao giúp cô ta khiến bản thân bị thương.
Không lẽ cậu yêu cô ta thật rồi?
- Cậu đừng nói linh tinh.
- Tôi nói linh tinh? Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, tôi không tin là cậu không có chút cảm giác gì với cô ta.
Tuy đây chỉ là một cuộc họp đồng hôn nhân 3 tháng, cô ta chỉ là vợ hờ của cậu nhưng mà theo tôi thấy, với cái đà này...!cậu sớm muộn gì cũng đối xử thật lòng với cô ta.
Dương Kỳ Uyên đứng bên ngoài nghe được hết tất cả, cô đã rất ngạc nhiên, xém nữa còn làm rơi chiếc túi trong tay.
"Bọn họ...!kết hôn giả sao? Thì ra bọn họ còn có bí mật động trời như vậy.
Tưởng Mộng Hoàn ơi Tưởng Mộng Hoàn, lần này cô không yên với tôi đâu."
Sau khi biết được sự thật, cô ta đã lập tức rời đi.
Đương nhiên là cô ta không thể chờ được nữa, nóng lòng muốn tiết lộ sự thật này nên đã hẹn Lâm phu nhân ra một quán trà.
...----------------...
Tại quán trà.
Lâm phu nhân cũng vừa mới đến.
- Kỳ Uyên, con có chuyện gì gấp mà hẹn dì ra đây cho bằng được vậy?
- Dì, mau ngồi đi, con vừa mới biết một chuyện có liên quan đến anh Lâm Đình nên muốn nói cho dì biết đầu tiên.
- Là chuyện gì?
- Thật ra...!anh Lâm Đình và Tưởng Mộng Hoàn...!kết hôn giả.
Cô ta tưởng đâu Lâm phu nhân sẽ rất bất ngờ khi biết chuyện này nhưng không ngờ bà ấy lại vô cùng điềm tĩnh uống trà, gương mặt không có tí cảm xúc gì khiến cho Dương Kỳ Uyên có chút thất vọng.
- Con biết rồi sao?
- Hả? Ý dì là...
- Chuyện đó đương nhiên là dì biết rồi, nếu con cũng đã biết rồi thì giữ bí mật giúp dì, có được không? Đừng để cho nội của Lâm Đình biết, sức khoẻ của bà vốn dĩ đã không được tốt rồi, nếu còn bị đả kích thì thật sự không ổn đâu.
Lần này xem ra phải làm cô ta mất công rồi, cô không ngờ tới là Lâm phu nhân đã rõ hết tường tận sự việc.
"Có nghĩa là trên dưới Lâm gia ai cũng biết chuyện này, chỉ có Lâm lão phu nhân là không biết gì cả.
Không được, không thể dễ dàng bỏ qua như vậy được, mình nhất định sẽ tìm cách để cho Lâm lão phu nhân biết."
...----------------...
Giờ tan làm.
- Sao cô không lên xe?
- À, anh cứ về trước đi, tôi còn phải đến chợ mua ít đồ ăn, chút nữa tôi sẽ về sau.
Mộng Hoàn nghĩ rằng Lâm Đình sẽ không muốn đến chợ cùng cô, dù sao anh ấy cũng là một vị tổng tài cao sang, làm sao có thể đến nơi hôi hám như vậy được.
Hơn nữa chắc chắn anh ấy sẽ cảm thấy rất