Ở nhà kho, Mộng Hoàn vẫn đang rất sợ hãi, không phải là vì sợ bọn họ sẽ đánh cô hay là làm gì cô, mà thứ khiến cô lo lắng chính là Lâm Đình, bọn họ có rất nhiều người, lại còn có chuẩn vị từ trước, lỡ như Lâm Đình không đánh lại bọ họ thì phải làm sao.
Nhưng người tính cũng không bằng trời tính, lo lắng nhiều cũng chỉ là vô ích, Lâm Đình...!đã thật sự đến, không những vậy mà còn một thân một mình hiên ngang bước vào.
- Yô! Đến rồi sao? Người phụ nữ này cũng quan trọng đối với mày quá nhỉ?
Trên tay Lâm Đình đã có cầm sẵn gậy, gương mặt lạnh tanh mang theo ánh mắt đầy sát khí khiến cho anh càng trở nên đáng sợ và lãnh khốc vô tình.
- Đừng nói nhảm nữa, cô ấy đâu? - Trầm giọng.
- Cứ từ từ, nôn nóng gì chứ?
Hắn ra hiệu cho người áp giải Mộng Hoàn ra ngoài, Lâm Đình vừa nhìn thấy cô, cả người đầy máu còn có một vết thương dài trên gương mặt, anh liền siết chặt tay, tức giận đến nỗi đôi mắt trở nên đỏ ngầu, chằng chịt chỉ máu.
- Mày dám???
- Tao có gì mà không dám chứ.
Mày đã hại cho công ty của tao phá sản, ngồi tù mấy năm, hành hạ tao ra nông nỗi như ngày hôm nay thì tao còn gì mà không dám nữa chứ.
Nếu hôm nay tao không chết thì sẽ là mày chết, ha, nhưng mày nghĩ mày sẽ thực sự thoát ra khỏi nơi này thật sao? Hôm nay cho dù tao có chết cũng phải kéo chúng mày theo, không ai được sống sót bước ra khỏi đây cả.
Mộng Hoàn tuy đã bị bịt miệng, không nói được gì nhưng cô vẫn luôn nhìn về phía Lâm Đình mà liên tục lắc đầu, Lâm Đình nhìn vào ánh mắt ướt lệ của Mộng Hoàn cũng đã hiểu rõ cô muốn nói gì.
"Anh sẽ không bỏ rơi em đâu, tin anh."
- Tụi bây đúng là đôi vợ chồng hạnh phúc, đã đến nước này rồi mà vẫn còn nhìn nhau đắm đuối, thật ghê tởm.
Tụi bây, lên cho tao!!!
Hắn ta vừa ra lệnh thì mười mấy tên đã cằm gậy cùng xông lên một lượt, nhào đến tấn công Lâm Đình.
Vì thân thủ Lâm Đình tốt nên đã có thể chống đỡ được bọn họ, nhưng...!cứ tiếp tục như vầy thì không phải là cách, bọn họ quá đông còn Lâm Đình chỉ đến một mình, kiểu gì cũng sẽ bị rút hết sức lực.
- Đúng là cứng đầu, cùng xông lên hết cho tao.
Được một lúc thì đột nhiên bên ngoài có người vào báo tin cho hắn.
- Đại ca, chúng ta bị bao vây rồi, ở ngoài có rất nhiều tên thân hình vạm vỡ, chúng ta...!không địch lại bọn họ được đâu.
Phải làm sao đây.
- Ha! Tao biết ngay nó sẽ không đến một mình như vậy, nhưng hôm nay tao