Khi Mộng Hoàn chuẩn bị nước tắm cho Lâm Đình xong, bước ra ngoài thì đã thấy anh ngủ mất, vì không nỡ gọi anh dậy nên cô đã đi lấy nước ấm và một cái khăn đến lau người cho anh.
Mộng Hoàn từ tốn mở một cúc áo, gai cúc áo, ba cúc áo, đến cú áo thứ tư thì anh đột nhiên tỉnh dậy, nắm chặt lấy tay cô, vẻ mặt biến thái lúc này thật sự vô cùng đáng ghét.
- Em đang làm gì vậy? Muốn nhân cơ hội sàm sỡ anh sao?
- Anh đừng có mà nói nhảm, nếu anh đã tỉnh rồi thì buông tay em ra rồi đi tắm đi!
Lâm Đình không nói gì, chỉ nhếch mép cười gian tà, nhân lúc Mộng Hoàn vẫn chưa kịp phản ứng thì bế cô lên.
- Á! Anh làm gì vậy?
- Đi tắm! - Nụ cười gian xảo.
Mộng Hoàn ra sức giãy dụa nhưng anh vẫn không có ý định bỏ cô xuống.
- Anh đi tắm thì bế em theo làm gì?
- Anh muốn tắm chung với em cơ, tắm một mình anh sợ lắm!
"Vẻ mặt đáng thương này của anh ấy là sao vậy chứ? Thật là đáng ghét."
Lâm Đình cứ vậy bế Mộng Hoàn thẳng tiến vào phòng tắm rồi thả cô vào bồn khiến cả người cô ướt nhẹp như chuột lột.
- Anh...!anh định làm gì?
Người đàn ông đang say mèm này cúi thấp người xuống, vẻ mặt đắm đuối như đang muốn làm chuyện không đứng đắn với cô gái trước mặt.
- Em đoán thử xem!
- Ưm!!!
Một căn phòng ướt át và nụ hôn cuồng nhiệt của người đàn ông say rượu, tất cả quả thật như là một liều thuốc kích thích khiến người ta không thể không đắm chìm.
- Mộng Hoàn!!! Em thật đẹp, đẹp đến mức không thể cưỡng lại.
- Em không đẹp! Ưm...
- Nói bậy, trong mắt anh, em là người đẹp nhất.
Từ môi rồi dần dần chuyển xuống cổ, sự nhẹ nhàng và hết mực nâng niu này của Lâm Đình như một phép thôi miên, làm cho đầu óc Mộng Hoàn trở nên choáng váng dù không cần rượu.
Cơ thể cô cũng dần trở nóng nực, có là là do bồn nước ấm này, hoặc là...
- Đừng sợ, anh sẽ dịu dàng với em, được không???
- Ư...ưm..
...----------------...
Mộng Hoàn lúc này vẫn còn chưa tỉnh ngủ thì một ngày mới đã bắt đầu, cô mơ màng ngồi bật dậy.
Dường như cô đã bị giật mình và chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Tối hôm qua...!rốt cuộc mình đã làm gì vậy? Rõ ràng...!mình đang lau người cho anh ấy, rồi...!tại sao bây giờ mình lại nằm trên giường?"
Đầu óc Mộng Hoàn có chút rối loạn, cho đến một lúc sau, cô mới nhớ ra được cảnh tượng của đêm hôm qua.
Chợt, cô lại đỏ mặt, cảm giác xấu hổ không biết từ đâu ùa về.
"Không phải chứ.
Càng nghĩ lại càng cảm thấy không đúng, mình...! lại bị anh ấy quyến rũ rồi sao? Đây...!đây cũng biến thái quá rồi."
Nội tâm Mộng Hoàn vẫn còn đang gào thét thì Lâm Đình đột nhiên lại từ phòng tắm bước ra để lộ cơ bụng sáu múi và bắp tay săn chắc làm cho Mộng Hoàn giật mình tròn xoe mắt.
- Em, sao vậy? Sao lại chảy máu mũi rồi? Nóng trong