Khi này hôn lễ đã bắt đầu, mọi người đã đến đông đủ, chú rễ cũng đã có mặt trên sân khấu, chỉ chờ cô dâu bước ra là hôn lễ sẽ được tiến hành.
Mộng Hoàn lúc này vẫn còn đứng ở trong phòng, chân bắt đầu run, hai tay cũng toát mồ hôi lạnh.
Cô cảm thấy sợ, sợ khi phải giả vờ tươi cười trước bao nhiêu người như vậy, sợ cách mà người khác nhìn chằm chằm vào cô, cái cảm giác đó...
Đột nhiên ba của cô - Tưởng lão gia bước vào làm cô giật mình, hoảng hốt lùi về phía sau.
- Con còn đứng đây làm gì, mau cùng ba ra ngoài tiến hành hôn lễ, mọi người đã đến cả rồi.
Chỉ chờ mình con thôi đó.
Vẻ mặt ông ta thật nghiêm nghị và đáng sợ khiến Mộng Hoàn ngoan ngoãn bước đến khoác tay ông ta cùng đi ra lễ đường.
Mộng Hoàn chậm rãi bước từng bước, trên gương mặt cố nở một nụ cười gượng gạo.
- Ba giao con gái của ba lại cho con.
Mộng Hoàn căng thẳng đến mức không dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Đình.
Thấy vậy anh liền thì thầm với Mộng Hoàn.
- Cô thả lỏng một chút đi,đừng để người khác nhìn thấy sơ hở, ở đây có rất nhiều phóng viên đấy.
Đặc biệt là nội tôi, bà ấy rất tinh mắt.
Mộng Hoàn vì vậy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và tỏ ra như không có gì.
MC bắt đầu hỏi.
- Anh Lâm Đình, anh có đồng ý lấy cô Tưởng Mộng Hoàn là vợ không? Dù giàu hay nghèo, dù ốm đau hay bệnh tật, anh vẫn sẽ ở bên cạnh chăm sóc và yêu thương cô ấy chứ?
Như trong kịch bản, Lâm Đình đã không chần chừ mà trả lời.
- Con đồng ý!
- Cô Tưởng Mộng Hoàn, cô có đồng ý lấy anh Lâm Đình làm chồng không? Dù giàu hay nghèo, dù ốm đau hay bệnh tật, cô vẫn sẽ ở bên cạnh chăm sóc và yêu thương anh ấy chứ?
Đến lượt Mộng Hoàn, cô đã có sự chần chừ không trả lời, trong lòng cô tuy đã đồng ý nhưng lý trí lại có chút không cam tâm.
Sự im lặng của cô đã khiến cho MC có chút bối rối, anh đã phải hỏi lại Mộng Hoàn một lần nữa.
- Cô có đồng ý không??
Lâm Đình đưa mắt nhìn sang Mộng Hoàn, cố tình uy hiếp.
Đối mặt với ánh mắt đó Mộng Hoàn thật sự không có cách nào không đồng ý.
- Tôi...!đồng ý!
- Được rồi, chú rể và cô dâu đã có thể trao nhẫn cho nhau.
Kết thúc phần trao nhẫn, kế tiếp chính là...
- Và đây là phần cuối cùng, cũng là phần đáng mong đợi nhất, chú rể đã có thể hôn cô dâu rồi!!!
Mọi người bên dưới đều vui mừng chúc phúc, bọn họ hô to "hôn đi, hôn đi!" làm cho Mộng Hoàn như bị cứng đơ cả người, không nhút nhít được.
Khi Lâm Đình tiến gần đến Mộng Hoàn đã bất giác nghiêng đầu về sau khiến cho Lâm Đình bắt buộc phải dùng biện pháp mạnh.
Anh đưa một tay luồng vào cổ, một tay ôm eo và hôn cô đắm đuối.
Một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng có sự ma mị đã dẫn dắt cô rơi vào cảm giác kỳ lạ.
Khi nụ hôn kết thúc, dư vị trên môi đã khiến cho Mộng Hoàn đỏ mặt.
Còn Lâm Đình thì ho khan vài cái, anh tỏ ra như không có chuyện gì.
...----------------...
Khi Mộng Hoàn và Lâm Đình tiếp khách được một lúc thì Tưởng lão gia và Tưởng phu nhân đột nhiên bước đến.
- Mộng Hoàn, ba muốn nói chuyện với con một lát, thật ra ba cũng không muốn nói ở đây đâu, nhưng...!ba sợ sau này con đã trở thành thiếu phu nhân của Lâm gia rồi, sẽ khó gặp mặt.
Con...!có thể thả chị con - Tưởng Y Như ra không? Con cũng biết nó không cố ý mà, có gì thì từ từ nói, dù sao nó cũng là chị ruột của con, con cũng đâu thể tống nó vào tù