Ngày hôm sau.
Bạn thân của Mộng Hoàn là Hồ Sơ Hạ, sau một khoảng thời gian đi du lịch cùng bạn trai, cô ấy cũng đã trở về, vừa trở về, cô ấy đã gọi điện cho Mộng Hoàn và hẹn ở một quán cà phê mà họ hay đến.
...----------------...
Tại quán cà phê, Mộng Hoàn vừa đến thì đã thấy Sơ Hạ ngồi đợi cô từ trước, trông có vẻ hơi nghiêm túc.
- Sao vậy? Đi du lịch cùng bạn trai một tháng có vui không? Thật không ngờ đấy, cậu thật sự đã vì anh ta mà ở ẩn cả tháng trời, ai cũng không liên lạc được.
- Cậu nói xong chưa?
- Hả? Mình...!mình nói xong rồi? Rốt cuộc là cậu bị sao thế? Nãy giờ mình cứ thấy cậu lầm lầm lì lì, có chuyện gì rồi à?
Hồ Sơ Hạ hít vào thở ra một hơi thật sâu, rồi nhìn thẳng vào mắt Mộng Hoàn nói.
- Sao cậu có thể điềm nhiên như vậy hả Mộng Hoàn, cậu không định giải thích hay nói gì với mình à?
Mộng Hoàn vẫn còn ngơ ngác thì đột nhiên Sơ Hạ lại đưa điện cho cô, trong đó tin tức của cô và Lâm Đình, còn có cả Tưởng Y Như.
- Cậu nói mình nghe đi, chuyện này là sao? Mình chỉ vừa đi một tháng thôi mà cậu đã làm trò gì vậy hả? Tại sao cậu lại kết hôn với tên thiếu gia nhà họ Lâm đó? Rồi còn Tưởng Y Như, tại sao cô ta lại ngồi ăn cơm tù? Lúc đầu mình nhìn thấy tin tức này mình còn không tin đấy! Đúng, nếu là người khác thì có thể không nhận ra cậu với dáng vẻ hiện tại, nhưng hai chúng ta là bạn thân.
Mộng Hoàn cúi đầu, cô cảm thấy có chút áy náy.
- Mình...!thật ra là...
Cuối cùng Mộng Hoàn cũng quyết định kể hết đầu đuôi câu chuyện cho Hồ Sơ Hạ nghe.
- Gì chứ? Còn có cả hợp đồng hôn nhân?
- Suỵt! Cậu bé miệng thôi!
Hồ Sơ Hạ uống một ngụm cà phê để bình tĩnh lại rồi tiếp tục nói chuyện.
- Cậu đó, đúng là chẳng ra làm sao cả, Tưởng gia ép cậu thì cậu có thể phản kháng, cũng có thể tìm đến tớ, tớ sẽ giúp cậu mà.
Tại sao phải chịu đựng ngôi nhà đó như vậy? Rõ