Bị xú thị vệ nhìn bướm ý dâm, bắn cho một mặt đầy tinh đặc (tuyển vương phu, giả trang cung nhân giáo tập dạy hán tử hầu hạ tao bức, hút đầu v* lớn)
Giọng nói của nam nhân rơi vào tai Phồn Nguyệt như rượu nho ủ, sâu lắng, lúc chảy vào lan tràn hương thơm. Hắn giơ cái mông lên, thúc giục nam nhân mau mau hành động, lúc đầu ngón tay đặt ở phía trên huyệt dâm, vì Phồn Nguyệt vặn vẹo, nháy mắt trượt đi mơn trớn âm đế mẫn cảm. Phồn Nguyệt xoay người tựa lên vai nam nhân, trong miệng phun ra tiếng rên rỉ mê người:
- " Ân ha... Nơi đó thật thoải mái, ư, hừ hừ, xú thị vệ ngươi, sao lại vò như vậy, a a, đáng ghét, thoải mái chết..."
Thị vệ rất có mắt nhìn sắc, thấy mỹ nhân Phồn Nguyệt rên rỉ tiêu hồn như vậy liền nắm lấy âm đế của hắn chuyên tâm yêu thương. Không chỉ có tao bức run rẩy nịnh nọt dưới tay nam nhân, còn cả côn th*t cũng trộm đứng lên, tràn ra dịch nước trong suốt.
Thị vệ lột kê ba của Phồn Nguyệt, tiền hậu giáp kích khiến Phồn Nguyệt không biết như thế nào cho phải, chỉ có thể liều mạng cọ lên người nam nhân, dùng đầu v* lớn ma sát lồng ngực người ta, hoàn toàn quên mất ghét bỏ với xú thị vệ.
Nam nhân được lộng vưu vật như thế, hạ thân cũng từ từ có phản ứng, quần rộng bị chống lên cao cao. Thị vệ to gan căn bản không muốn nhẫn nại, vừa xoa xoa tiểu bướm nộn của Phồn Nguyệt vừa thoát quần mình, thả đại điểu ra. Phồn Nguyệt cúi đầu xuống đã nhìn thấy hung khí đại bự, thật thô dài... Huyệt dâm càng muốn hơn. Nhưng mà, Phồn Nguyệt vẫn còn chút lý trí, không muốn bị xú thị vệ kia phá thân, vội vàng đẩy hắn ra, la lên:
- " Cút đi! Ai cho ngươi xuất kê ba, đừng, ân a... Kể cả là ngươi mò bản vương rất thỏai mái nhưng ta cũng không cho ngươi thao huyệt, không muốn a..."
Nam nhân cũng không có gian dâm Phồn Nguyệt, chỉ nói:
- " Tiểu nhân không làm gì khác, chỉ nhìn tao bức của vương gia lột lột một chút thôi. Vương gia đừng sợ! Tiểu lãng bức của vương gia quá đẹp, tiểu nhân nhịn không được."
Nghe nam nhân nói vậy, Phồn Nguyệt đỏ mặt, huyệt dâm của hắn thật sự đẹp mắt vậy sao? Hắn nói sẽ không đụng vậy liền kệ hắn đi.
Không chỉ thị vệ muốn nhìn bướm hắn, Phồn Nguyệt cũng rất muốn nhìn đại kê ba của thị vệ, bình thường phân lượng bao nhiêu, kích động lên thô bao nhiêu, có thể bắn ít hay nhiều tinh dịch...
Khi Phồn Nhuyệt lâm vào trong tưởng tượng dâm đãng, nam nhân đã đối hạ thể của hắn lột kê ba. Phồn Nguyệt không chớp mắt nhìn chằm chằm đại kê ba uy vũ dữ tợn, hạ thân truyền tới một trận sảng khoái. Xú thị vệ được một tấc lại tiến một thước, thò ngón tay vào huyệt dâm mặc dù chỉ là nhàn nhạt nhưng vết chai trên ngón cái ma sát lên thịt mềm tại cửa huyệt. Phồn Nguyệt càng kẹp chặt chân, huyệt dâm càng có thể phác họa ra hình dạng ngón tay. Trước mắt là tính khí to dài, tao bức lại bị ngón tay hèn hạ xâm chiếm, Phồn Nguyệt chưa từng được thoải mái như vậy, con mắt ướt nước, xuân quang liễm diễm.
Hắn nhịn không được cử động người đưa huyệt dâm tới cạnh kê ba của nam nhân, tưởng tượng nam nhân dùng đại hung khí kia thao hắn, trong lòng sảng đến muốn thăng thiên. Ngón tay nam nhân dùng sức, gắt gao nhìn chằm chằm nộn huyệt của Phồn Nguyệt, cố sức nhịn xuống không thao vào, lại lột mấy lần đem tinh đặc bắn toàn bộ lên mặt Phồn Nguyệt.
Phồn Nguyệt bị tinh dịch phun đến ngây dại, mặt mũi đầy cảm giác sền sệt, chóp mũi đều là mùi tanh tưởi. Phồn Nguyệt tức giận muốn đá thịt vệ sang một bên, nhưng hương vị giống đực nồng đậm hun hắn đến không còn khí lực, cảm thấy dễ ngửi như vậy, vô ý lè lưỡi liếm liếm. Tinh dịch ăn cũng không ngon nhưng hắn lại thích muốn chết, không hài lòng liếm láp khóe miệng, đem trọc dịch bên miệng đều nuốt vào. Dù sao cũng là lần đầu tiên được vui vẻ như vậy, Phồn Nguyệt cực kì mệt mỏi, rất nhanh ngủ thiếp đi. Nam nhân ôm Phồn Nguyệt sát vào trong ngực, đại kê ba đã bắn qua vẫn cắm giữa hai chân Phồn Nguyệt, yêu thương dùng kê ba cọ nhẹ lên huyệt dâm của Phồn Nguyệt, thoải mái đến mức khiến Phồn Nguyệt đang trong mơ cũng hừ hừ rên rỉ.
Quốc vương bệ hạ tao lãng được thị vệ xấu xí phục vụ một đêm, cuối cùng cũng ngon giấc nhưng sau khi tỉnh dậy lại trở mặt không quen biết. Mặc dù kê ba của thị vệ siêu bự, thủ hoạt cũng quá tốt nhưng bệ hạ ghét bỏ khuôn mặt không dễ nhìn của hắn, không muốn sau này mỗi ngày đều bị người này thao làm, bực bội đuổi thị vệ ra ngoài.
Nghĩ nghĩ một lúc, Phồn Nguyệt kêu người gọi Lạc Tinh tới. Lạc Tinh là đệ đệ của Phồn Nguyệt, vương gia tôn quý nhất của nước Lâu Lan. Chỉ chốc lát sau, mỹ nhân lụa trắng bọc thân thành thục đi vào, không giống một lãng nhi như Phồn Nguyệt, Lạc Tinh rất lạnh lùng, quanh năm mặt không lộ sắc, nhưng dung mạo lại kinh người như tiên giáng trần.
Lạc Tinh vừa đi, xiêm y xẻ tà cao đung đưa theo gió lộ ra hạ thể mỹ lệ. Thân thể của hắn khiến người ta không khỏi nhớ tới một từ, băng thanh ngọc khiết, hạ thể cũng rất kiều nộn, gần như không có lông, trắng như ngọc. Lạc Tinh không ngần ngại thân thể trần trụi, khí chất của hắn khá lớn, dù là trần truồng trước mặt người khác chỉ sợ cũng không ai dám khinh nhờn. Nhiệt độ cơ thể hắn thiên hàn, nhất là chịu không nổi nóng bức, còn ghét mặc quần áo hơn cả Phồn Nguyệt, tiến vào tẩm cung, lập tức thoát lụa trắng, miễn cưỡng nằm uỵch xuống giường, nhàn nhạt hỏi:
- " Tìm ta có việc gì? "
Phồn Nguyệt đã sớm quen với dáng vẻ này của hắn, mặt không đổi sắc nói:
- " Ta muốn tuyển vương phu, chuyện này giao cho ngươi làm đi. "
Lông mày Lạc Tinh nhíu lại, không hiểu hỏi:
- " Sao tự nhiên lại nghĩ tới việc này, ngươi đói khát lắm sao? "
Cũng không thể trách sao Lạc Tinh lại hỏi như vậy, bởi vì chính hắn tuy ghét mặc quần áo mà thường xuyên trần trụi nhưng hắn đối với chuyện giao hợp này không có hứng thú, càng ghét hơn bị nam nhân thân cận. Phồn Nguyệt cũng không giấu diếm, nói ra việc hôm qua bị xú thị vệ đánh lén sờ soạng tao bức khiến dâm tính đại phát.
Lạc Tinh không nói gì nhìn hắn một