Bạch Hà bị Vô Hối Kiếm Linh cưỡng ép nhận chủ, nàng không thấy điều gì xảy ra, cũng không hiểu Kiếm Linh kia định làm gì.
"Tiểu Cô Nương, ngươi không ngờ là Yêu Tộc, tu luyện đến trình độ này thật sự không tệ!" Vô Hối Kiếm Linh sau khi cưỡng ép nhận chủ với Bạch Hà mới nhận ra nàng là một con Yêu Thú.
"Tiền Bối! Ngươi là người nào, sao lại ở trong thanh kiếm?" Vân Mộc hiếu kì nhìn Vô Hối Kiếm Linh hỏi.
"Tiểu Tử, ngay cả Kiếm Linh còn không biết? Làm sao có thê tu luyện đến Dung Luyện Cảnh Đỉnh Phong?" Vô Hối Kiếm Linh cũng rất ngạc nhiên đám tiểu tử này lại không nhận biết Kiếm Linh.
"Tiền Bối, nơi đây là Hoang Vực, Kiếm Linh là lần đầu tiên bọn ta nghe thấy, mong Tiền Bối giải đáp?" Vân Mộc tò mò hỏi.
Hoang Vực đây không phải Thiên Không Thành sao, Hoang Vực rốt cuộc lại là nơi nào, chẳng lẽ năm đó Chủ Nhân cùng tên kia Nhất Hoàng Đại Đế đánh nhau tạo thành sao, Vô Hối Kiếm Linh khó hiểu, hắn chú ý xung quanh mới phát hiện, nơi này thật khô cằn, Linh Khí lại rất kém.
"Tiểu tử, Hoang Vực này vì sao mà hình thành?" Vô Hối Kiếm Linh nhìn Vân Mộc hỏi.
"Tiền Bối! ta nghe Bạch tỷ kể lại, Hoang Vực mấy ngàn năm trước hai vị Đế Cảnh Cường Giả ở thời kỳ thượng cổ đánh nhau mà tạo thành!" Vân Mộc trịnh trọng giải đáp thắc mắc cho Vô Hối Kiếm Linh.
"Thì ra là thế!" Vô Hối Kiếm Linh thở dài nhìn lên bầu trời xa xăm không nói gì chỉ im lặng rất lâu.
Được rồi chuyện của quá khứ, cứ để nó trôi theo thời gian đi, hiện tai chăm sóc Tiểu Cô Nương này thật tốt, hắn sẽ không cô đơn lẻ loi một mình nữa.
"Được rồi, ta giải thích cho ngươi nghe Kiếm Linh là gì!"
"Ta là một món Tiên Thiên Linh Bảo, được trời đất thai nghén mà thành, năm đó ở Loạn Cổ Chiến Trường, vô số cường giả ngã xuống.
"
"Vô Số binh khí, vô số kiếm, ta hấp thu Thiên Địa Linh Khí mà thành, nơi đó lại có vô số binh khí, ta cũng vì thế mà hóa thanh Vô Hối Kiếm, cắm ở Thánh Phong Sơn Loạn Cổ Chiến Trường!".
"Năm đó Chủ Nhân đi ngang qua Thánh Phong Sơn, mang ta rời khỏi Thánh Phong Sơn cùng người lịch lãm thế gian suốt năm ngàn năm".
"Trận chiến năm đó của hai người, quá kinh dị thế gian, ta cũng vì thế mà bị hóa thành vô số mảnh vỡ, tồn tại ở chổ này!" Vô Hối Kiếm Linh nhớ lại chuyện của quá khứ lại giải thích cho đám người Vân Mộc.
"Thế nên bây giờ ta là Chủ Nhân của ngươi sao!" Bạch Hà một bên nghe hắn giải thích mở miệng.
"Đúng vậy, từ nay ngươi là chủ nhân của ta" Vô Hối Kiếm Linh nhìn Bạch Hà cười nói.
"Ta trước đây là một thanh Đế Kiếm, thời gian quá lâu ta chỉ còn sót lại chút thực lực thôi"
"Tiểu cô nương, đợi ta trăm năm khôi phục lại thời toàn thịnh, ngươi có thể một người một kiếm hoành áp Cửu Châu".
Vô Hối Kiếm Linh tuy thực lực không còn như trước kia, nhưng nó dù sao cũng là một thanh Đế Kiếm làm sao có thể không kiêu ngạo, dù chỉ là một thanh kiếm nhưng nó cũng có sự kiêu ngạo, bản lĩnh của nó.
"Tiền bối! có thể giúp chúng ta rời khỏi nơi này được hay không?" Vân Mộc khẩn trương nhìn Vô Hối Kiếm Linh hỏi, việc này rất quang trọng với hắn cùng Bạch tỷ nên hắn phải hỏi cho rõ.
"Không thành vấn đề, nhưng phải cho ta thời gian mấy ngày.
"
"Ta vừa hồi phục không lâu chưa thể khởi động Truyền Tống Trận.
"
"Hiện tại ta chỉ có thể dùng một phần mười sức mạnh, nếu cưỡng ép truyền tống, rất nguy hiểm".
Vân Mộc nghe thấy Vô Hối Kiếm Linh có thể khởi động Truyền Tống Trận rất vui mừng, sau mấy ngày phiêu bạc trên Hoang Nguyên cuối cùng cũng có thể đi ra Hoang Vực.
Vân Mộc ban đầu dự định thoát khỏi Hoang Vực không dễ dàng như vậy, hắn từng nghỉ sẽ tốn ít nhất mấy tháng, nhiều thì hai ba năm.
Hắn thật sự quá may mắn không những trả thù được mối thù năm xưa, còn có thể dễ dàng thoát khỏi Hoang Vực như vậy.
"Ta quay về Kiếm nghỉ ngơi, khi nào ta ra ngoài sẽ dẫn các ngươi thoát khỏi nơi này" Vô Hối Kiếm Linh mở miệng nói liền hóa thành một làng khói xanh bay vào Vô Hối Kiếm trên tay Bạch Hà.
Ba người thấy Vô Hối Kiếm Linh tiến vào Vô Hối Kiếm cũng không để ý, trời cũng đã tối bọn họ bắt đầu nghỉ ngơi.
"Bạch tỷ thanh kiếm đó như thế nào tốt hơn thanh trước đây tỷ dùng hay không?" Vân Mộc nhìn Bạch Hà đang nghiền ngẫm thành kiếm hỏi.
"Kiếm tốt, tốt hơn thanh kiếm ta nhặt ở ven bờ Huyết Hà rất nhiều!" Bạch Bà một bên vuốt v e thanh Vô Hối Kiếm trả lời.
Bạch Hà ban đầu còn đề phòng, sau thời gian mấy giờ liền quen thuộc với thanh kiếm này, lại có thể cảm nhận được tâm ý tương thông với nó.
Bạch Hà rất vui mừng trước đây tu vi nàng tuy cao, kiếm pháp tuy mạnh nhưng không thể phát huy hết khả năng, bây giờ ngược lại có Vô Hối Kiếm chiến lực của nàng tăng rất nhiều.
"Tiểu Hỏa, sao lúc nãy đệ không hỏi