Sau khi nghe tiếng hô của Sở Thanh Mộc trên lôi đài hai người đã lao vào nhau chiến đấu, chủ động công kích chính là Tạ Thiên Dịch
Như một tia chớp, Tạ Thiên Dịch hắn lao thẳng về phía Vương Tuyết Nghi, song đao trong tay liên tục chém xuống đao pháp Đoạn Nhạc Môn liên tục mà ra.
KENG! KENG!
KENG!
...........!
Sau hơn chục nhát đao thăm dò, khuôn mặt Tạ Thiên Dịch ngưng trọng, mặc dù nãy giờ Vương Tuyết Nghi không phản kích nhưng rõ ràng đối phương đã dễ dàng hóa giải đao pháp của hắn.
Nữ nhân này cũng không phải loại tầm thường!
Lực lượng gia tăng, Tạ Thiên Dịch tiếp tục lần nữa áp sát.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Đoạn Lương Đao!
ẦM!
Trong khi Tạ Thiên Dịch quan sát xem chiêu thức của mình có trúng hay không, thân ảnh vốn vừa biến mất của Vương Tuyết Nghi bỗng xuất hiện.
Cảm nhận được khí tức của đối phương, Tạ Thiên Dịch Xoay Đao đỡ đòn
KENG!
Một kiếm cả người Tạ Thiên Dịch bị đẩy lùi ba bước, nhưng chưa phải kết thúc Vương Tuyết Nghi lại tiếp tục vung kiếm hướng về phía hắn mà chém tới.
Phong Lôi Kiếm Pháp: Kiếm Phong Sơn Hà!
Chứng kiến đường kiếm nặng nề trầm trọng kia, gương mặt của Ta Thiên Dịch lập tức đại biến.
Linh lực cấp tốc vận chuyển, hắn xuất ra toàn bộ thực lực, trong tay hắn song đao vung lên.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Tiềm Long Trảm!.
ẦM!
Sau tiếng nổ lớn, dưới sự ảnh hưởng của dư âm gây ra, cả Vương Tuyết Nghi cùng Tạ Thiên Dịch đều bị ép lui một đoạn.
Nhìn một lúc, Vương Tuyết Nghi mở miệng:"Kết thúc thôi!".
Ong!
Bất thình lình, thanh kiếm trên tay Vương Tuyết Nghi vung lên, một luồng khí tức hung bạo từ đó phát ra.
"Xem ra đến lúc dùng nó rồi".
Trong khi đó phía đối diện đang ngự không phi hành, Vương Tuyết Nghi hạ kiếm mà xuống.
Phong Lôi Kiếm Pháp: Kiếm Đoạn Sơn Hà!
Chính lúc nay đao của Tạ Thiên Dịch cũng vung lên.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Huyệt Nguyệt Đoạn Nhật Đao!
Trên kiếm ảnh như cuồng phong gào thét, dưới song đao tựa như huyết nguyệt u linh, chẳng mấy chốc,hai bên va nhau.
ĐÙNG!
Gió đã ngừng thổi, trăng đã tiêu tán, trên Anh Tiên Đài chỉ còn lại hai người.
SOẠT!
Vương Tuyết Nghi đem kiếm thu lại, cũng chẳng thèm nhìn đối thủ của mình mà bay thẳng về phía Yêu Tông.
Đúng lúc nàng vừa rời khỏi, Tạ Thiên Dịch vốn đang đứng bất động, bất ngờ phun ra một ngụm máu, ngã quỵ xuống đất.
"Nàng khống chế kiếm thật lợi hại" Bạch Mộng Sam bên cạnh Vân Mộc cùng đám đệ tự chân truyền Thanh Vân Môn cảm khái.
"Không tệ, nhưng mà nếu gặp ta, nàng không phải đối thủ" Vân Hỏa mở miệng nhìn Mộng Sam nói, thời gian này bế quan tu luyện, Vân Hỏa cũng đã đột phá đến Tiên Thiên Sơ Kỳ.
"Kết quả trận đấu đầu tiên, Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông chiến thắng"
Không để lãng phí thời gian Sở Thanh Mộc trực tiếp nói tiếp.
"Trận thứ hai Diệp Lạc của Thanh Vân Môn đấu với Vương Hàn của Bạch Ngọc Đường, mời hai vị lên đài".
SOẠT!.
Đường chủ Bạch Ngọc Đường Bạch Thần Phong hướng đệ tử của mình dặn dò
"Vương Hàn, đừng khiến Bạch Ngọc Đường mất mặt".
"Đệ tử hiểu".
"Xuống dưới đi".
................................!
"Diệp huynh nghe danh đã lâu".
"Ta rất nổi tiếng sao?" Diệp Lạc có chút nghi hoặc hỏi, hơn nữa hắn từ trước nay chưa từng ra ngoài chỉ ở Thanh Vân Môn tu luyện, làm sao có người biết được danh tính của hắn, đối với chuyện bên ngoài hắn thật sự không rõ.
Hiểu được nghi hoặc của Diệp Lạc, Vương Hàn giải thích
"Mười Ba năm trước, Diệp Huynh lấy tu vi Dung Luyện Cảnh sơ kỳ một mình chém sạch Xích Nhật Giáo, danh tiếng đã truyền xa khắp nơi ở Cửu Châu, thú thật Vương mỗ rất ngưỡng mộ Diệp huynh".
"Thì ra là vì chuyện đó" Diệp Lạc cuối cùng cũng hiểu trả lời.
Nói xong Diệp Lạc cũng không nói nhiều, một thanh đại đao xuất hiện
"Thượng Phẩm Pháp Bảo".
Quan sát thanh đao một lát Vương Hàn thật sự thở dài, hắn cho dù đệ tử của Đường chủ đi nữa cũng khó mà có được một thanh Thượng Phẩm Pháp Bảo
"Đao tốt, Vương Mỗ cũng không khách sáo!"
Lời vừa ngừng trên tay Vương Hàn một thanh kiếm đã xuất hiện, kiếm này dài bốn thước ba tất, màu đen, có vài chỗ đã rỉ sét, nhìn qua chẳng có gì bắt mắt.
"Kiếm của Vương Huynh cũng không tệ"
Không nhiều lời Diệp Lạc liền vung đao.
KENG!
KENG!
KENG!
Liên tiếp những đường đao lưỡi kiếm ngang dọc, so với trận đấu đầu tiên thì trận này của hai người mức độ ác liệt trở nên trầm trọc rất nhiều.
Tuy đều là kẻ yếu nhưng khác với Tạ Thiên Dịch, ngay từ khi xuất kiếm thì Vương Hàn dùng toàn bộ thực lực chân chính của mình, đối giới hạn nhân vật như Diệp Lạc, hắn chẳng dám sơ xuất một chút nào.
Sau một lát giao chiến Vương Hàn linh lực hầu như hao hết, hắn giãy giụa lần cuối cùng cũng đã thất bại liền trúng một Đao của Diệp Lạc ngã xuống.
"Vương huynh đệ, không tệ" Diệp Lạc thu đao rời đi trở lại chỗ ngồi của mình.
"Đại Sư Huynh không tệ nha, lần đầu tiên ra trận đã chiến thắng " Vân Mộc nhìn Diệp Lạc cười nói.
"Haizz, không phải ai cũng mạnh như Thập Nhất Trưởng Lão, ta cũng không yếu không dễ dàng thua như đệ nghỉ" Diệp Lạc lắc đầu cười nói nhìn Vân Hỏa cùng ba người, hắn không biết thực lực của Vân Mộc như thế nào nhưng chắc chắn không tệ.
Mọi người chú ý trận chiến vừa rồi cũng thật sự kinh hãi, Thanh Vân Môn thực sự xuất hiện một cái quái vật rồi, mấy đao liền giải quyết xong Vương Hàn.
Vương Hàn cũng không yếu tu vi cũng đạt đến Tiên Thiên Hậu Kỳ tuy còn kém Diệp Lạc không ít, nhưng