Sau trận chiến của Vân Hỏa cùng Mộ Nhất Bạch, Anh Tiên Đài hư hỏng rất nặng, phải dùng trận pháp mất một giờ mới có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Mọi người rời đi cũng rất nhiều, nhưng ở lại cũng không ít, nghị luận về trận chiến của cả hai rất nhiều, bàn tán rất sôi nổi.
"Không ngờ Vân Hỏa tu vi chỉ mới Tiên Thiên Sơ Kỳ có thể vượt cấp mà chiến như vậy, người này không tầm thường chút nào".
"Ngươi không nhìn thấy sao, hắn là Thần Thú Kỳ Lân, năng lực mạnh mẽ cũng không phải chuyện gì quá lạ".
"Ngươi nói như vậy không đúng, cho dù Thần Thú mạnh mẽ, nhưng vượt qua một đại cảnh giới chiến đấu như vậy cũng không phải ai cũng làm được".
Một đám khán giả, liên tục bàn tán sôi nổi về việc Vân Hỏa vượt cấp mà chiến cùng Mộ Nhất Bạch tuy thua nhưng hắn xứng đáng lọt vào bốn người mạnh nhất, những đối thủ khác nếu như gặp hắn chưa chắc có thể chiến thắng.
Sau một giờ, Anh Tiên Đài tu sửa hoàng chỉnh, các đại tông môn trở về lại chỗ ngồi của mình đã đầy đủ.
Sở Thanh Mộc từ trên cao nhảy xuống, tuyên bố tuyển thủ tiếp theo ra trận.
"Trận tiếp theo sẽ là Diệp Lạc của Thanh Vân Môn đấu với Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông, mời hai vị lên đài".
Sau lời của Sở Thanh Mộc thân ảnh của hai tuyển thủ đã nhảy xuống Anh Tiên Đài.
"Vương cô nương, đã lâu không gặp" Diệp Lạc nhìn nàng chào hỏi, trước đây hai người cũng đã từng quen biết.
"Diệp huynh đã lâu không gặp, lần này ta không còn như năm đó " Vương Tuyết Nghi lạnh lùng nhìn thẳng Diệp Lạc trả lời.
Trước đây Diệp Lạc cùng Vương Tuyết Nghi giao thủ, cũng ở chính Anh Tiên Đài này, Vương Tuyết Nghi bị Diệp Lạc dùng một đao chiến bại, trận chiến năm đó làm nàng nhớ mãi không quên, nàng làm sao có thể quên được năm đó nàng cùng hắn bằng tuổi, đều là thiên kiêu một Tông Môn, nhưng nàng lại thất bại thảm hại như vậy.
Ngày hôm nay đứng trên Anh Tiên Đài này gặp lại đối thủ cũ, nàng Vương Tuyết Nghi tuyệt đối sẽ không bại lần nữa.
Vương Tuyết Nghi không chờ mà rút thanh kiếm bên hông, vung kiếm mà trảm tới Diệp Lạc.
"Phong Lôi Kiếm Pháp Kiếm Phong Sơn Hà" Kiếm Phong từ phía Vương Tuyết Nghi chém tới, Diệp Lạc cũng không vì chiến thắng năm đó mà khinh địch.
Thanh đao trên tay vung mạnh về phía Kiếm Khí vừa chém ra từ trong tay Vương Tuyết Nghi.
"Thanh Vân Đao Pháp Phá Sơn Trảm" Đao khí từ trong tay Diệp Lạc vung ra, đỡ đòn từ Vương Tuyết Nghi.
Kiếm khí cùng đao khí va nhau triệt tiêu lẫn nhau, cả hai lùi lại mấy bước, mấy chiêu thăm dò bọn họ cũng đã cảm nhận được thực lực của đối phương.
"Vương cô nương, thực lực tiến bộ không ít" Diệp Lạc vác đao trên vai hướng về phía Vương Tuyết Nghi cười nói.
"Diệp huynh, ta cũng không còn như năm đó nữa, Diệp huynh cẩn thận!"
Vương Tuyết Nghi vừa dứt lới, thanh kiếm trên tay liên tục mà vung kiếm về phía Diệp Lạc.
Diệp Lạc dơ đao đỡ đòn, người chém người đỡ, cứ như thế được mấy hơi thở cả hai đành dừng lại.
Đây đã là vòng đấu thứ hai, nàng suy nghĩ cũng nên làm cho mọi thứ thú vị lên rồi.
Lại nói Diệp Lạc danh tiếng đều trên nàng, hôm nay nàng liền xuất toàn bộ thực lực thực sự cùng hắn đánh một trận, Diệp Lạc là người nàng từng rất ngưỡng mộ, nàng muốn đánh bại hắn, cảm giác chắc chắc sẽ rất thú vị.
Thiên tài số một của Thanh Vân Môn sao, hôm nay nàng liền đánh bại hắn.
Trong ký ức của nàng, từ này hai chữ Diệp Lạc sẽ không còn tồn tại nữa.
"Diệp Huynh, bây giờ chúng ta bắt đầu nghiêm túc được rồi, ta sẽ không nương tay."
"Vương cô nương cứ tự nhiên, tại hạ sẽ tiếp đón đến cùng"
Vương Tuyết Nghi tung người lên không, thanh kiếm để ngang cằm, cắn ngón trỏ, vuốt từ chuôi lên mũi kiếm, máu nhuộm đỏ thanh kiếm của nàng.
"Tư thế này"
"Vương sư tỷ sắp dùng chiêu thức đó hay sao?".
"Chắc chắn là như vậy, nếu ta nhớ không lầm thì đây là lần thứ hai ta được chứng kiến nó".
"Ta cũng vậy, còn nhớ tại một năm trước, Vương sư tỷ đã đem Huyền Linh sư tỷ đánh cho dậy không nổi".
Những lời bàn tán của đệ tử Yêu Tông xôn xao, khi nhìn thấy chiêu kiếm của Vương Tuyết Nghi sắp chém ra, đối với chiêu kiếm nọ ấn tượng trong lòng bọn họ rất sâu, vốn tưởng rằng bọn họ phải đợi đến trận đấu tiếp theo mới chứng kiến nàng sử dụng, không ngờ nàng lại sử dụng ngay tại trận đấu này.
Cũng phải thôi chiêu kiếm đó uy lực bực nào, bọn họ có thể hiểu được, nhưng đấu với Diệp Lạc người từng đánh thắng nàng, Vương Tuyết Nghi buộc phải dùng chiêu thức mạnh nhất để ứng phó.
Bao bọc trong luồng khí tức cuồng bạo và nóng rát, Vương Tuyết Nghi mở mắt, ánh lửa đang hiện hữu trên thanh kiếm nàng đang cầm.
ONG!
Sau một đợt sóng âm bất ngờ lan rộng, cả người Vương Tuyết Nghi lập tức biến mất.
Ngay sau đó, một vệt hồng quang đột ngột hiện ra ngay bên cạnh Diệp Lạc.
Hình dáng mở ảo, Vương Tuyết Nghi khí tức thực sự cường đại, nàng lúc này đã bước vào Thiên Nhân Hạ Vị Cảnh, lâm trận đột phá, một sự kiện quá kinh người.
Cùng với thanh kiếm rực đỏ trên tay, nàng hướng Diệp Lạc