Ngàn năm trôi qua Sở Tích Nguyệt cũng đã thành công hấp thu toàn bộ năng lượng của vị kia Chí Tôn Cảnh nằm bên trong quan tài, nàng cũng thành công dung hợp được Tiên Ma Lực, lột bỏ Ma Thai, Tiên Thai, tạo ra một cái Tiên Ma Thai chân chính, thế gian này có lẽ chỉ có một mình nàng sở hữu.
Sở Tích Nguyệt mở mắt tỉnh lại, đôi mắt thâm thúy mà âm trầm, bên trong đôi mắt của nàng chứa đầy sát khí, chứa đầy ma lực làm cho người ta thần hồn điên đảo, làm cho người khác chấn kinh động phách.
Mái tóc đen nay đã nhuộm đỏ một màu máu đỏ rực, mái tóc như thác nước chảy xuống, như có ngàn ngọn lửa đang thiêu đốt thế gianf, ẩn chứa một thân sát phát chi đạo.
Sở Tích Nguyệt đứng dậy đôi mắt âm trầm nhìn lên bầu trời, nàng ngàn năm nay chịu sự tra tấn, đau khổ mà Tiên Ma Lực mang lại, nàng nhẹ nhàng cười một cái, kiểm tra thân thể của mình một chút hài lòng, coi như ngàn năm chịu đựng đau khổ đối với nàng đáng giá.
Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng trở lại Thiên Trúc Lâm, mỗi một bước đi của nàng đều tỏa ra sát khí nồng đậm cực kì đáng sợ, nếu để người khác nhìn thấy sẽ nghỉ nàng từ địa ngục trở về.
Sở Tích Nguyệt bước vào Thiên Trúc Lâm, sát khí tỏa ra làm cho cả rừng trúc run lẩy bẩy, bọn chúng đang phòng bị với nàng, điều mà trước nay chưa từng có, có lẽ cả khu rừng đã cảm nhận được sự thay đổi của nàng.
Một giọng nói nhẹ nhàng có mấy phần lạnh lẽo từ ngôi nhà tranh phát ra truyền đến phía Sở Tích Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt Nguyệt, mau thu lại sát khí, muội tỏa ra sát khí làm bọn chúng sợ!" Thanh Xà từ trong nhà tranh đi ra dặn dò Sở Tích Nguyệt.
"Thanh Xà tỷ, xin lỗi ta vẫn chưa quen với sự thay đổi của mình" Sở Tích Nguyệt có phần lúng túng trả lời.
"Không sao, Tiểu Nguyệt Nguyệt" Thanh Xà nở một nụ cười thật tươi với Sở Tích Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt Nguyệt, ta không cảm nhận được Tiên Lực, Ma Lực phát ra từ muội, có chuyện gì sao ?"
"Thanh Xà tỷ không có vấn đề gì, chỉ là ta hiện nay đã không còn tu Ma Lực, Tiên Lực nữa rồi".
"Hiện tại thứ mà ta tu luyện là Tiên Ma Lực lượng, nó ẩn chứa cả Ma Lực, Tiên Lực bên trong".
"Tiểu Nguyệt Nguyệt không sao là tốt, ta không làm phiền muội nghỉ ngơi nửa, mau đi nghỉ ngơi, đã ngàn năm rồi muội chưa từng nghỉ ngơi" Thanh Xà có một vài phần đau xót nhìn Sở Tích Nguyệt nói.
"Ừm".
Sở Tích Nguyệt đi vào bên trong nhà tranh của mình nghỉ ngơi, ngồi xuống giường, nàng nhắm mắt lại, sau đó kiểm tra toàn bộ cơ thể của mình, cơ thể của nàng hiện tại đã thay đổi hoàn toàn, bên trong Tiên Ma Thai nhìn giống nàng y hệt, lại tỏa ra một nguồn Tiên Ma Lực cực kì nồng đậm.
Tu vi của nàng ngàn năm nay không tiến bộ bao nhiêu vẫn nằm im ở một chổ, nhưng mà nàng hiện tại đã không phải là Tiên Tu hay Ma Tu nên nàng cũng không để ý những đều đó quá nhiều, nàng cũng tự sáng tạo ra cho mình một loại cảnh giới mới mà nàng tu luyện Tiên Ma Lực.
Hiện tại nàng tu vi nằm ở Tiên Ma Hoàng, cảnh giới này tương đương với Tiên Hoàng và Ma Hoàng Cảnh, nhưng mà Sở Tích Nguyệt hiện tại đã mạnh hơn Tiên Hoàng, Ma Hoàng rất nhiều, cũng phải thôi nàng ngàn năm bị Tiên Ma Lực dày vò, sức chịu đựng của nhục thân đã tăng lên rất nhiều, Thần Hồn cũng mạnh mẽ hơn tu sĩ bình thường gấp trăm ngàn lần.
Nếu nàng cùng một Bất Hủ Tiên Tôn chiến đấu nàng nằm chắc bảy phần chiến thắng, chưa kể như thể nàng còn chiếm ưu thế về Thôn Thiên Ma Công nay đã tăng cấp lên một tầm cao mới, đối với một Bất Hủ Tiên Tôn bình thường nàng có thể đánh thắng mà không cần suy nghỉ quá nhiều, nhưng mà Chung Cực Tiên Tôn thì lại khác, nàng không chắc chắn có thể thắng được bọn họ, còn về Tiên Hoàng Cảnh nàng có thể nhẹ nhàng miểu sát chỉ trong vòng một chiêu.
Thôn Thiên Ma Công của nàng cũng đã tăng lên thành một công pháp cao cấp hơn trước kia rất nhiều, Thôn Thiên Ma Công nay đã tiến hóa thành Bất Diệt Thiên Công, nó có thể hấp thu toàn bộ Tiên Lực, Ma Lực, tất cả các loại lực lượng bên ngoài về cho nàng sử dụng, lại thêm công dụng chữa trị mạnh mẽ, giúp nàng sau này không quá lo lắng khi bị thương, đây là một bước tiến bộ vượt bật của nàng trong ngàn năm nay.
Hồng Huyền Táng cũng đã thay đổi rất nhiều, nó đã có thể tự do di chuyển, đã có linh trí của bản thân mình, đã có thể biến hóa thành bất cứ thứ gì nó muốn, hiện tại nó còn cao cấp hơn Đế Binh rất nhiều.
Thanh âm từ Hồng Huyền Táng phát ra truyền đến bên tai Sở Tích Nguyệt, như đang hương phấn muốn đi chinh chiến, muốn chiến đấu để bản thân phát triển.
"Tích Nguyệt, Tích Nguyệt thật nhàm chán, ta muốn đánh nhau, muốn đánh nhau!" Hồng Huyền Táng như một đứa trẻ làm nũng với Sở Tích Nguyệt.
"Được rồi, chúng ta phải nghỉ ngơi một thời gian, không cần gấp ngươi muốn đánh nhau ta sẽ cùng ngươi đánh đến mệt chết thì thôi!" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt tươi cười trên tay cầm Hồng Huyền Táng trả lời.
"Tích Nguyệt, Tích Nguyệt, thật lâu chưa chiến đấu, ta thật nhàm chán nha!" Hồng Huyền Táng lần nữa làm nũng với nàng.
"Ngươi trước đây không có linh trí làm sao biết được rất lâu rồi chưa chiến đấu ?" Sở Tích Nguyệt nghi hoặc nàng biết rằng trước đây nàng cùng Hồng