Kim Hề không biết Hạ Tư Hành và Giang Trạch Châu đang nói chuyện gì.
Bởi vì cô đang dồn hết sự chú ý vào bài thông báo của ekip chương trình vừa được đăng lên.
Hai ngày qua, fan của Dư Diệm quậy tung trời, đầu tiên là mắng ekip chương trình, sau lại lôi đài truyền hình Nam Thành ra chửi, kế tiếp chính là công ty quản lý của anh ta, chất vấn sao lại để anh ta tham gia chương trình này...
Phần bình luận dưới bài đăng mới nhất của ekip chương trình đều là những lời mắng chửi và nguyền rủa của nhóm fan.
Đến khi cục cảnh sát phòng cháy chữa cháy thông báo nguyên nhân gây ra hỏa hoạn, ekip chương trình không còn phải nhịn nhục nghe mắng chửi nữa mà công khai nguyên nhân gây ra vụ cháy.
Trong thoáng chốc, gió đổi chiều, đầu súng quay ngược lại chỉa vào Dư Diệm.
Fan Dư Diệm như bị rút lưỡi, song vẫn cố oang oang cái mồm rằng Dư Diệm không bao giờ hút thuốc trong phòng.
Nghệ sĩ trong giới luôn xây dựng hình tượng hoàn mỹ nhất, trong mắt fan của Dư Diệm, có lẽ anh ta là một thanh niên tốt có kỉ luật, không khói thuốc, không men rượu, không gái gú, tuân thủ pháp luật.
Nhưng ở ngoài đời, không ít lần Kim Hề bắt gặp anh ta hút thuốc trong phòng.
Cô nhớ lại cái hôm Dư Diệm đến bắt chuyện với mình, cách thức cực kỳ cũ kỹ và khiến người ta phản cảm.
Nếu lấy đi tầng hào quang của người nổi tiếng thì liệu anh ta còn lại gì?
Thứ mà fan hâm mộ thích chỉ là khoảnh khắc khi anh ta biểu diễn, là tài hoa, là vẻ nho nhã lễ độ mà anh ta cố tình diễn trước ống kính.
Chẳng lẽ lại thích con người thật của anh ta ư?
Giới giải trí như một chảo nhuộm, ai nấy đều là diễn viên thiên tài, người ta chỉ yêu thích tác phẩm và tài năng của họ chứ không phải chính bản thân người đó.
...
Vì sự cố hỏa hoạn ngoài ý muốn lần này mà tất cả đạo cụ và thiết bị ghi hình của chương trình đều bị cháy rụi, gây ra tổn thất nặng nề.
Cũng may là do người gây ra, theo thống kê thì con số tổn thất là tám triệu, tất cả đều do Dư Diệm bồi thường.
Dư Diệm bị thương nặng trong trận hỏa hoạn lần này, hiện vẫn còn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, nghe nói bỏng gần 35%, cần phải dưỡng bệnh một thời gian dài.
Nói cách khác, anh ta không thể quay trở lại sân khấu trong ngày một ngày hai được.
Nhưng chương trình không thể chỉ vì anh ta mà tạm dừng.
Sang hôm sau, ekip chương trình gửi tin thông báo các thí sinh đến đài truyền hình để họp.
Trong phòng họp đông kín người.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã đến đông đủ, nhà sản xuất hắng giọng rồi bắt đầu nói, "Chắc hẳn mọi người đều đã biết vụ hỏa hoạn lần này rồi nhỉ? Chi tiết cụ thể thì tôi không nói nhiều nữa, hôm nay tập hợp mọi người đến đây chủ yếu là vì lần ghi hình tiếp theo."
Ông ta nói nhanh, ngắn gọn đầy súc tích, "Chương trình vẫn tiếp tục như trước, kỳ đầu tiên đã được biên tập xong, thứ sáu tuần sau - cũng chính là lúc chúng ta ghi hình kỳ thứ hai, kỳ đầu tiên sẽ được phát sóng trên mạng."
"Phân chia nhóm vẫn như cũ, nhưng partner của Kim Hề sẽ được chọn lại...!vì Dư Diệm không thể tiếp tục tham gia ghi hình."
Mọi người châu đầu ghé tai nhau, sau có người hỏi, "Kim Hề sẽ hợp tác với ai?"
"Tiếp tục chọn thí sinh nữa ư? Thế thì gấp quá."
"Chọn ai bây giờ, hip hop, ba lê hay là múa hiện đại?"
"Chẳng lẽ phải "vớt" lại thí sinh đã bị loại?"
Nhà sản xuất vỗ bàn ra hiệu mọi người giữ im lặng.
Khi sự chú ý của mọi người quay lại trên người mình, ông ta mới nói, "Tổ đạo diễn đã họp gấp trong đêm, quyết định sẽ chọn một người trong ban giám khảo để hợp tác với Kim Hề."
Vừa nói xong, ý phản đối dồn dập vang lên.
"Ban giám khảo sao lại thi được?"
"Chẳng phải là phạm quy hay sao?"
"Nếu để ban giám khảo dự thi thì sao chấm điểm đây?"
"Để cho công bằng, mọi người hợp tác với ban giám khảo là được thôi."
Mọi người ồ ạt kháng nghị làm nhà sản xuất bực cả mình, ông gào lên, "Yên lặng chút nào."
Đám người hoảng hốt trước tiếng gầm của ông ấy, lập tức im phăng phắc.
Nhà sản xuất sầm mặt, "Mục đích của sân khấu hợp tác chính là sự va chạm giữa các loại hình múa, dù cùng hay khác loại hình đều là vì hiệu quả phát sóng.
Không cho mọi người hợp tác với giám khảo là vì bọn họ rất bận, hiện chỉ có hai vị giám khảo có thời gian rảnh là Lâm Sơ Nguyệt và Kỳ Nhiên, thế nên partner của Kim Hề cũng sẽ được chọn từ hai người này."
"Không chọn lại thí sinh đã bị loại là bởi vì bọn họ đã bị loại, không có khả năng trở lại sân khấu."
"Vòng thi này được áp dụng hình thức bỏ phiếu nội bộ, ban giám khảo cũng sẽ tham gia bỏ phiếu.
Nói cách khác, một trăm phiếu bầu, mỗi người chỉ được bình chọn hai người, nếu tất cả ban giám khảo đều tham dự thì số phiếu mà thí sinh nhận được sẽ giảm đi rất nhiều, hiểu không?"
"Còn ai muốn hợp tác với giám khảo thì cứ việc giơ tay, tôi sẽ đáp ứng yêu cầu ngu ngốc này của mấy người."
Bỗng nhiên thay đổi cách thức bỏ phiếu, tất cả thí sinh đều hoảng hồn.
Đám người vừa nãy còn oang oang đòi hợp tác với giám khảo đều nín thinh.
Hợp tác với ban giám khảo?
Trông thì có vẻ như không công bằng với các thí sinh khác, nhưng khi vừa công bố hình thức bỏ phiếu nội bộ thì người nhận đãi ngộ bất công bỗng chốc trở thành Kim Hề.
"Còn ai ý kiến gì nữa không?" Nhà sản xuất đảo mắt lướt một vòng, thấy không ai phản đối, ông ta lại nhìn sang Kim Hề, "Kim Hề, cô có ý kiến gì không?"
Kim Hề, "Không ạ."
Nhà sản xuất hơi bất ngờ, hiển nhiên ông không ngờ cô lại có thái độ này, không phản đối, không quan tâm, tựa như đối với cô thì dù partner là ai cũng như nhau, chẳng có gì phải bận tâm.
Nhà sản xuất im lặng một lúc, sau đó mới nói, "Thế chúng ta chọn cách rút thăm chọn người hợp tác hay là cô muốn tự mình chọn?"
Kim Hề ngước mắt, Lâm Sơ Nguyệt và Kỳ Nhiên đang ngồi đối diện với cô.
Kỳ Nhiên nhéo nhéo sau gáy, mất tự nhiên tằng hắng một cái.
Kim Hề nhướng mày cười.
Đúng lúc này, Lâm Sơ Nguyệt lại lên tiếng, "Để tôi hợp tác với Kim Hề đi."
Kỳ Nhiên quay đầu, cái cổ cứng ngắc, "Hả?"
Kim Hề cũng giật mình, "Ơ?"
Lâm Sơ Nguyệt nhìn thẳng vào mắt Kim Hề, "Không chịu hả?"
Kim Hề đáp, "Chịu chứ."
Thật ra nhà sản xuất muốn Kỳ Nhiên hợp tác với Kim Hề hơn, vì Kỳ Nhiên có độ thảo luận cao, nếu hợp tác với Kim Hề thì sân khấu biểu diễn sẽ thu hút sự chú ý hơn, chưa biết chừng sẽ có cơ hội bùng nổ.
Nhưng đổi lại, fan bạn gái của Kỳ Nhiên sẽ chỉa mũi dùi sang ekip chương trình.
Song Lâm Sơ Nguyệt chủ động lên tiếng, Kim Hề cũng đã đồng ý, ông cũng không thể bàn ra.
"Thế thì quyết định vậy đi, mọi người có ý kiến gì không?"
"Không."
"OK, ngày mai có thể bắt đầu tập luyện, địa điểm là studio số 3 của đài truyền hình, ba giờ chiều thứ sáu tuần sau sẽ chính thức ghi hình cho kỳ hai."
Thông báo xong, mọi người lục đục rời khỏi phòng họp.
Lâm Sơ Nguyệt gọi Kim Hề lại, "Nói chuyện chút nhé?"
Kim Hề, "Được thôi."
Thang máy quá ồn, hai người đi đến cầu thang bộ.
Đang là tầng mười sáu, đủ để bọn họ bàn chi tiết về màn hợp tác.
Cả hai đều là vũ công ba lê, đều hiểu rõ sân khấu như nhau, đối với vũ đạo cũng đạt được nhận thức chung, hai người nhanh chóng thống nhất ý kiến.
Sau khi thảo luận xong, Lâm Sơ Nguyệt ngẫm nghĩ một lúc rồi nói, "Sân khấu lần này, cô là nhân vật chính, tôi hy vọng cô có thể giảm thiểu sự tồn tại của tôi.
Không phải tôi bảo cô giảm bớt phần vũ đạo của tôi, mà cô phải tỏa sáng hơn, cô làm được không?"
Kim Hề khó hiểu, "Cô..."
Lâm Sơ Nguyệt, "Tôi chỉ muốn giúp đỡ cô thôi."
Kim Hề, "Hả?"
Cuối cùng cũng đã đến tầng một.
Lâm Sơ Nguyệt trông thấy chiếc xe việt dã màu đen đang đậu trước đài truyền hình, gương mặt lạnh lùng hiện lên ý cười, cô vẫy tay với Kim Hề, không giải thích gì thêm, "Tôi đi trước đây, hy vọng buổi tập ngày mai cô sẽ có màn biên đạo khiến tôi sáng mắt."
Lên xe, Lâm Sơ Nguyệt cầm điện thoại nhắn tin cho Hạ Tư Hành.
Lâm Sơ Nguyệt, [Tôi hợp tác với cô ấy.]
...
Lúc nhận được tin nhắn của Lâm Sơ Nguyệt, Hạ Tư Hành đang trong thang máy.
Hôm nay anh trực ca đêm, phải đến bệnh viện giao ca.
Anh trả lời ngắn gọn, [Phiền cô rồi.]
Trả lời tin nhắn xong, anh cất điện thoại vào, vài giây sau, thang máy đã lên đến nơi.
Cánh cửa kim loại mở ra, Uông Húc đang đứng bên ngoài chờ, vừa thấy Hạ Tư Hành, gương mặt rã rời thoắt cái đã lên tinh thần chào hỏi anh.
"Đàn anh!"
Hạ Tư Hành thờ ơ đáp lại.
Anh bước ra khỏi thang máy, đi được mấy bước chợt quay lại, gọi Uông Húc vừa vào thang máy.
Uông Húc vội vàng bước ra, "Đàn anh kêu em có chuyện gì thế?"
Hạ Tư Hành, "Cầm lấy."
Anh đưa hộp nhỏ trên tay cho Uông Húc.
Uông Húc luống cuống nhận lấy ôm vào lòng, "Đây là gì thế ạ?"
Hạ Tư Hành, "Poster có chữ ký."
Uông Húc, "Hả?"
Hạ Tư Hành, "Chẳng phải cậu nhờ bạn gái tôi xin dùm sao?"
Lấy lại phản ứng, Uông Húc cười tít mắt, "Nữ thần xin được cho em rồi hả? Nhiều thế cơ à?"
Hình như tâm trạng của Hạ Tư Hành hôm nay khá tốt, anh cong môi đáp, "Ừ, nữ thần của cậu không gì là không làm được."
Lúc Hạ Tư Hành đến bệnh viện, Kim Hề vẫn còn đang ở trong phòng trang điểm của đài truyền hình suy nghĩ chi tiết về sân khấu hợp tác.
Lịch phân ca của bác sĩ quyết định giờ làm việc và nghỉ ngơi bất thường của anh, dù là lúc Kim Hề công tác ở vũ đoàn, hai người ở chung thì ít, xa nhau thì nhiều, phần lớn thời gian chỉ có thể gặp nhau khi cả hai đã