Quân Dao mỉm cười, cảm thấy vô cùng ngọt ngào.Vừa rồi đúng là có hơi giận anh, bởi lẽ từ lúc quen nhau đến giờ, anh chưa bao giờ nặng lời với cô, vừa rồi anh truy hỏi đúng là khiến cô sợ muốn chết.
Nhưng bây giờ Quân Dao không giận anh.
nữa.
Bởi lẽ đàn ông sẽ chỉ trẻ con làm nũng với người anh ấy thực sự yêu thương và tin tưởng mà thôi.
Cô hôn chóc lên môi anh.
“Tối gặp lại.”
Quân Dao vừa đứng lên đã bị một bàn tay kéo lại, khiến cô loạng choạng ngã trở lại lòng anh.
Cố Tư Bạch áp mỗi mình lên môi cô, nhưng nụ hôn không thô bạo mang tính chiếm hữu như vừa rồi, bây giờ là nụ hôn quen thuộc của anh, dịu dàng mà nồng nhiệt.
Cô không muốn làm anh buồn, liền phối hợp, đáp lại nụ hôn của anh.
Dây dưa hồi lâu Cố Tư Bạch mới buông cô ra.
Quân Dao liền đứng dậy, chỉnh lại quần áo, tóc tai rồi vẫy tay chào tạm biệt anh, đi ra ngoài.
Lúc vừa bước vào phòng trợ lý, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.
Quân Dao xấu hổ muốn chết, liền cúi đầu, đi thẳng về phía bàn làm việc của mình.
“Tiểu Dao, em bị chủ tịch mắng à?” Quan Tư Mỹ lên tiếng hỏi.
“Em khóc à?” Nhìn vành mắt và chóp mũi còn ửng đỏ của cô, một cô gái khác lên tiếng hỏi.
“Em không sao ạ” Quân Dao cúi đầu.
“Chủ tịch hơi nghiêm khắc, em còn trẻ, làm việc với người nghiêm khắc sẽ nhanh trưởng thành hơn” Một người khác an ủi.
“Da.”
Mọi người cùng tản ra, ai làm việc của người ấy.
Họ mà biết vừa rồi chủ tịch oai phong của họ bị cô gái nhỏ này chỉnh cho khốn khổ thì không biết vẻ mặt sẽ đặc sắc thế nào nữa.
Một buổi chiều bình yên trôi qua, đến giờ tan làm, Quân Dao vẫn thấy mọi người luôn tay bận rộn.
Quan Tư Mỹ ngẩng đầu nhìn cô, nói, “Em cứ về đi, việc của em hôm nay xong rồi.”
“Các chị vẫn làm ạ?”.
Quan Tư Mỹ mỉm cười, “Ngày nào bọn chị cũng làm đến muộn mới xong việc mà, em là thực tập, cứ về trước đi.”
Quân Dao hơi chần chừ, đúng là ở tập đoàn lớn thì không thể ít việc được, Cố Tư Bạch luôn cố gắng sắp xếp về sớm với cô, hình như vừa rồi cô cũng hơi quá đáng nhỉ.
Quần Dao liền thu xếp đồ, chào mọi người rồi đi ra.Vừa bước trên hành lang cô vừa nhắn tin.
“Em tan làm rồi, em bắt taxi về trước nấu Cơm nhé.”.
Cố Tư Bạch đang duyệt kế hoạch dự án mới, nhìn thấy tin nhắn thì khóe miệng hơi cong lên,
mỉm cười, anh nhắn lại, “Em xuống phòng ăn uống nước, đợi anh, anh