Bên ngoài tràn đầy hào quang, nhưng ẩn sau đó mặt tối vô cùng đáng sợ.
Bản thân ông ấy cũng chẳng còn lạ gì với việc những cô gái trẻ xinh đẹp muốn nổi tiếng mà dùng thân thể của mình đánh đổi.
Bây giờ thấy Quân Tú Anh phất lên như diều gặp gió, vừa tiến thân vào showbiz đã nhận được show tốt, được nâng đỡ đủ kiểu là ông ấy hiểu Con gái mình đã phải trả giá thế nào.
Cay đắng không? Dĩ nhiên là cay đắng chứ!
Nhưng bây giờ ông ấy không có chút tiếng nói trong căn nhà này, sau khi rời khỏi Giang Thành, Trương Như Ngọc và Quân Tú Anh không nói nặng lời với ông ấy câu nào, nhưng cũng chẳng để tâm tới ông ấy.
Bây giờ ông ấy như kẻ vô hình trong căn nhà của mình.
Trương Như Ngọc đã là quản lý của Quân Tú Anh, bà ta ngày ngày bận rộn chạy theo con gái cưng, hai mẹ con cùng lăn lộn trong vũng bùn đó một cách vô cùng vui vẻ.
Nhưng Quân Khải dĩ nhiên không thể than.
thở chuyện này.
Bởi ông ấy biết, đây chính là quả báo của ông ấy.
Phản bội người vợ tào khang, không quan tâm con gái lớn.
Chính ông ấy trước đây chạy theo nhan sắc và những lời ngọt nhạt của Trương Như Ngọc, vậy thì bây giờ khi hết giá trị lợi dụng, bị vứt bỏ cũng đúng thôi.
Những sai lầm và tội lỗi ông ấy gây ra mặc dù đã được Quân Dao tha thứ, nhưng ông ấy thấy bản thân bị trừng phạt, sống cô đơn nửa phần đời còn lại là đáng lắm.
Nhân quả nhãn tiền, kiếp này trả hết nợ, kiếp sau mới có thể thanh thản sống.
Chỉ tiếc rằng chỉ có một mình Quân Khải có suy nghĩ đó, còn Trương Như Ngọc và Quân Tú Anh căn bản không tin vào nhân quả, đối với bọn họ, chỉ có tiền bạc mới mang lại cuộc sống sung sướng, bọn họ chấp nhận trả mọi giá để có được cuộc sống trong nhung lụa.
Ở một nơi khác, Quân Tú Anh đang ngất ngư vì vừa uống quá nhiều rượu mạnh, ban ngày khi xuất hiện trước mặt công chúng, cô ta là một cô gái thanh thuần, đáng yêu, là “em gái quốc dân”, nhưng sau khi màn đêm buông xuống, cô ta thoắt cái biến thành một người khác.
Quân Tú Anh mặc một chiếc váy ngắn ôm sát, đang ngồi vào lòng Tống Quảng Diệu,