Chương 1: 200 nghìn tệ
“Cô Tô, mời cô thanh toán viện phí trong ngày hôm nay, nếu không chúng tôi sẽ dừng toàn bộ việc điều trị cho Tô Minh!”
Tô Mạn Mạn cúp điện thoại, tâm trạng dần dần chùng xuống...
Ba ngày trước, em trai cô được chẩn đoán mắc bệnh máu trắng, bắt buộc phải nhập viện điều trị ngay lập tức, chi phí chữa trị quá cao khiến cô cảm thấy ngộp thở. Chỉ cần có thể có thể cứu được em trai, cô sẵn sàng làm bất cứ điều gì.
Cô đứng bên hành lang, mặc bộ đồ của phục vụ khách sạn, cuối cùng cô cũng lấy được dũng khí, đầu ngón tay xinh đẹp đưa ra gõ cửa phòng: “Xin chào quý khách, tôi là người của khách sạn tới đây để giao đồ ăn, xin hãy mở cửa cho tôi.”
Cánh cửa vừa mở ra, cô ngay lập tức bị kéo vào.
Lẽ... lẽ nào chuyện đã bị bại lộ sao?
Tô Mạn Mạn đẩy người đàn ông bằng cả hai tay: “Tổng giám đốc Triệu, tôi chỉ tới giao đồ ăn... á!”
“Đừng cử động.”
Giọng nói của người đàn ông trầm thấp giống như một bóng ma đến từ địa ngục.
Tô Mạn Mạn cảm thấy cổ họng bị nghẹn, sau đó, người đàn ông trực tiếp ôm cô lên, ném cô lên chiếc giường lớn mềm mại. Ý thức được chuyện sắp xảy ra, cô lập tức chống trả quyết liệt.
“Khốn nạn! Tên khốn nạn, đừng có động vào tôi!”
Người đàn ông này căn bản không phải Tổng giám đốc Triệu!
Dưới đáy mắt của người đàn ông hiện lên vẻ hung ác, nham hiểm, lập tức khống chế hai cánh tay đang giơ lên cao ngang đầu của Tô Mạn Mạn.
VietWriter
Người đàn ông nói với giọng trầm thấp: “Cô gái, cô mắng tôi, cô không xứng đâu.”
“Anh, anh không phải Tổng giám đốc Triệu, anh là ai...”
“Khà...”
Người đàn ông bò lên người cô, cùng với sự vùng vẫy dữ đội của cô, sự ham muốn của anh ta càng dâng trào mãnh liệt. Những đường gân xanh trên trán anh ta nổi lên rõ rệt.
Có trách thì chỉ có thể trách cô gái này đã chủ động chạy đến chỗ anh ta thôi.
Hai tiếng trước, anh ta bị người khác chơi xấu, bây giờ cả người nóng như lửa đốt, cô gái này càng làm loạn thì càng kích động ham muốn của anh ta bùng nổ...
“Nếu như cô ngoan ngoãn một chút, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô.”
Nói xong, đôi môi ấm áp của anh ta đặt chính xác lên đôi môi của Tô Mạn Mạn...
Nước mắt rơi nhoè trên khuôn mặt trắng bệch của cô.
...
Ba tiếng sau, Tô Mạn Mạn tỉnh dậy.
Người đàn ông kia đã biến mất từ lâu, một cảm giác khó có thể diễn tả nổi xuất hiện giữa hai chân cô, khiến cô nhớ lại những gì đã xảy ra, người đàn ông đó thực sự đã cướp đi mất lần đầu tiên của cô!
Tô Mạn Mạn còn chưa kịp đau buồn thì đã nhận được điện thoại từ bạn thân của cô, Đường Tiểu Diễm.
Đường Tiểu Diễm bảo cô chụp ảnh cùng với Tổng giám đốc Triệu thì sẽ cho cô 200 nghìn tệ, thế nhưng bây giờ không có, không còn gì nữa rồi...
“Tiểu Diễm, tớ...”
“Mạn Mạn, sao cậu lại không đi đến phòng của Tổng giám đốc Triệu? Tớ không giúp cậu được nữa đâu, cậu tự sinh tự diệt đi!”
Tô Mạn Mạn này lại làm hỏng việc tốt của mình!
Chỉ cần có thể đưa Tô Mạn Mạn lên giường của Tổng giám đốc Triệu thì nữ chính trong bộ phim tiếp theo của Tổng giám đốc Triệu chính là cô ta rồi.
Thế nhưng Tô Mạn Mạn lại không