” Được dẫn bác ấy đi bằng thang máy chuyên dụng của tôi “
” Tôi biết rồi “
[……]
” Mời bác đi lối này ” Cô lễ tân đưa tay động tác mời.
Thang máy vừa mở cửa mẹ Nhan đã thấy Lãnh Vân cúi đầu 90° để chào.
” Làm phiền Lãnh Tổng rồi! “
” Dạ không phiền thưa bác “
Hôm nay bà mặc một bộ đồ khá giản dị nhưng không che hết được sự quý phái của bà.
” Cậu có thời gian không? “
” Cháu rất sẵn lòng! Mời bác ngồi “
Mẹ Nhan bước đến sofa ngồi xuống cất tiếng: ” Tôi cũng không thích nói chuyện vòng vo. Hôm nay muốn đến đây hỏi câu một vài điều mong cậu trả lời thật lòng “
” Được thưa bác “
” Cậu nghiêm túc với nó? “
Anh nghe xong hiểu ngay ‘nó’ là ai thì không chần chừ nói: ” Phải thưa bác “
” Tại sao năm đó cậu và con gái tôi chia tay? “
” Cháu làm cô ấy hiểu lầm nên cô ấy bỏ đi từ đó cháu mất liên lạc với cô ấy nhưng bọn cháu chia tay”
” Cứ cho là vậy. Nhưng con gái tôi từ trước đến giờ không bao giờ tùy hứng chỉ vì một hiểu lầm nhỏ mà bỏ đi. Vậy cậu nói xem là chuyện gì? “
” Là….. “
Anh chưa nói xong bên ngoài đã có một tiếng gọi anh: ” Anh Vân “
” Chết tiệt ” Anh thầm nghĩ.
Cô ta đi đến bên cạnh khoác lấy tay anh dựa sát vào người anh nói: ” Anh Vân đây là….? “
” Mẹ vợ của tôi “
” Tôi không dám nhận. Xin lỗi đã làm phiền Lãnh Tổng đây. Tôi xin phép tôi đã có câu trả lời cho mình rồi “
Nói rồi bà nhanh chóng bước ra ngoài. Rồi bấm thang máy thông dụng đi xuống dưới lầu.
Bà vừa rồi đi anh nói: ” Không phải đã nói gọi tôi