” Đã cưới rồi nhưng ba ba muốn mẹ con trở thành cô dâu đẹp nhất nên tổ chức đám cưới lại một chút “
Nói rồi anh ôm lấy Tiểu Mộc nói nhỏ:
” Xin lỗi đã phải để con chịu khổ rồi “
” Ba ba nói sao ạ? “
” Không có gì. Con mau đi ngủ đi “
” Vâng ạ “
Chờ Tiểu Mộc ngủ rồi. Anh bước ra khỏi phòng đi xuống nhà chuẩn bị về nhưng bị ba Nhan ở ngoài vườn gọi vọng lại.
” Tôi có chuyện cần nói với cậu “
Sau nó ba Nhan cùng Lãnh Vân đi lên thư phòng. Vừa vào anh nói:
” Bác tìm cháu có chuyện gì vậy? “
” Cậu là cậu trai đã bỏ rơi con gái tôi năm năm trước? “
” Cháu xin lỗi. “
” Thật là vậy sao? Tại sao mẹ Tiểu Uyển lại không nói cho tôi cơ chứ? ” Ba Nhan cười khổ nói.
” Ý bác là….? “
Ba Nhan cười giễu cợt:
” Cậu nghĩ rằng tôi biết được còn cho cậu qua lại với Tiểu Uyển? “
” Có gì không tốt ạ? “
” Cậu nói xem? Đứa con gái tôi cưng chiều từ nhỏ đến lớn vẫn thấy không đủ. Mà cậu thì sao? Bỏ rơi nó, để nó chật vật với cuộc sống năm năm. Cậu nói xem tôi phải làm thế nào với cậu? “
” Tôi trước giờ không xen vào chuyện nó đã quyết định nhưng lần này tôi không thể nhắm mắt làm ngơ được “
” Cháu biết cháu có lỗi, sau này cháu nhất định bồi thường cho cô ấy tất cả “
” Cậu nói những lời này thì bù đắp được rồi sao? “
” Cháu không có ý đó. Cháu toàn tâm toàn ý muốn ở bên cô ấy. “
” Cậu cũng thật có bản lĩnh. Đứa con gái tuy bướng bỉnh nhưng chưa bao giờ làm trái ý tôi đã vì