1 tuần sau, đảo Bali.
” Trời đẹp thật đó “
Nhan Thiên Uyển mặc váy maxi trắng dài chay một mạch ra bờ biển. Những dòng nước theo cơn sóng biển chạy vào chân cô.
Lãnh Vân chóng bước đến ôm lấy cô rồi nói:
” Có phải ông xã em rất tuyệt vời hay không? “
Cô xoay người lại, vòng tay qua cổ anh cười tươi lên tiếng:
” Ông xã em đương nhiên là tuyệt nhất rồi “
Anh ôn nhu cúi xuống hôn lên trán cô cười phúc hắc nói:
” Em cũng biết khen chồng mình cơ đấy? “
” Em đương nhiên biết, anh đáng được khen em sẽ khen “
” Anh đã làm bao nhiêu chuyện như thế có chuyện đáng trê trách sao? “
” Anh nói xem, haha “
Nói rồi cô lại buông anh ra chạy dọc trêи bãi biển.
Sau khi về đến khách sạn anh nói:
” Em lên phòng nghỉ trước đi anh đi đặt thức ăn, chắc em cũng đói rồi? “
” Được, anh đi đi “
Nói rồi cô bước vào thang máy đi lên phòng.
” Anna, lâu lắm rồi không gặp em “
Một tiếng nói quen thuộc đã rất lâu vang lên.
” Nick là anh sao? “
” Là anh đây. Em đến đây có việc sao? “
” Em đến đây với chồng của em đi du lịch “
” Vậy sao? Là cái người mà em nói vẫn không quên được? “
” Phải là anh ấy. “
Đúng lúc cô trả lời xong thì cửa thang máy mở ra.
Cô và Nick bước ra vừa đi vừa nói rất nhiều chuyện. Phòng của anh và cô ở cuối dãy phía Đông có thể ngắm toàn cảnh biển.
Đến phòng cô quẹt thẻ rồi bước vào. Mà không biết rằng vẫn có một ánh theo dõi cô từ lúc cô nói chuyện với Nick cho đến lúc về phòng.
Cô bước phòng liền đi vào phòng tắm mà không lấy quần áo. Đến lúc tắm xong không có quần áo quần áo để mặc ra ngoài, cô với tạm cái áo sơ mi anh để trong tủ quần áo trong phòng tắm.
Khi cô bước ra cũng là lúc anh về đến phòng.
” Lúc nãy em nói chuyện với ai? ” Mặt Lãnh Vân đen như đít nồi.
” Anh có nhìn thấy à? Là Nick bạn cũ của em! “
” Sau này đừng nói chuyện với đàn ông ngoài anh “
” Anh trẻ con nó vừa vừa thôi. Em cũng có chạy mất được đâu “
Anh bước đến ôm ghì lấy cô:
” Anh trẻ con cũng được, ấu trĩ cũng không sao, anh chỉ sợ sẽ mất em “
”