Đi sắm đồ với Tiêu Hoa đến hơn 1 giờ trưa cô mới về công ty. Cô có mua cho anh một bộ đồ, là bộ vest đỏ rượu rất đẹp và cực hợp với anh và trùng màu với chiếc váy của cô.
- ***Em về rồi sao. Anh nhớ em quá***
- ***Mới xa có mấy tiếng mà nhớ nhung gì, anh ra đây thử bộ này đi, em và mẹ chọn cho anh đấy***.
- ***Đâu để anh xem***
- ***Anh thấy sao***
Cô đưa anh bộ vest rồi cười mỉm, mong chờ anh sẽ khen. Nhưng......
- ***Anh sao vậy, không thích hả. Vậy để em đi đổi bộ khác cho***
- ***Sao em lại chọn màu này ( Hoàng Thiên nghiêm túc nhìn cô***)
- ***Em.. em thấy nó cùng màu với chiếc váy em chọn nên***....
- ***Em biết là anh rất thích không hả***
Nói rồi anh cười vui vẻ nhìn cô
- ***Anh làm em hết hồn***!
- ***Em không dùng thẻ của anh***??
Hoàng Thiên đổi chủ đề, cô liền đáp
- ***Anh nghĩ sao mua quà cho anh mà lại dùng tiền anh mua, như vậy còn ý nghĩa gì nữa***
Cô chu môi đầy ủy khuất nhìn anh. Còn Hoàng Thiên gì không biết nói gì
- ***Càng ngày anh càng yêu em hơn đấy bae***
- ***Hứ!! anh dẻo miệng***
Hôm nay anh và cô về sớm, 3h đã nắm tay nhau về để chuẩn bị đến bữa tiệc mừng thọ. Cô mặc chiếc váy hở lưng màu đỏ rượu, phần ngực được xẻ hai bên trông cực kỳ quyến rũ, cùng tone với bộ vest của anh. Thường ngày thì Thiên Thanh không trang điểm đã đẹp rồi, hôm nay cô tự mình make up trông càng xinh hơn. Nói là make up nhưng cô làm rất đơn giản, chỉ đánh tí cushion, kẻ mắt, chân mày đánh tí má hồng cùng son trầm thôi nhưng rất xuất sắc. Thấy cô anh liền á khẩu
- ***Em.... em đẹp như vậy làm anh chỉ muốn cất ở nhà***
- ***Anh nhìn anh xem, rất soái nha. Chắc hẳn những cô gái trong bữa tiệc đều rất muốn anh***
- ***Nhưng anh chỉ muốn em***
- ***Anh ngồi im đi***
- ***Làm gì***??
Cô lấy một