Sáng hôm sau, Thiên Thanh muốn dậy sớm để xuống nhà nấu trà gừng cho Hoàng Thiên uống để giải rượu nhưng con người kia như vòi bạch tuộc mà quấn lấy cô, gỡ mãi cũng không ra
- ***Anh buông ra để em đi nấu nước cho nào***
- ***Không! Cho anh ôm tí đi***
Hoàng Thiên gục đầu vào hõm cổ cô, mắt nhắm tịt lại
- ***Anh thấy trong người sao***??
***Cô sợ anh bị bệnh nên lo lắng hỏi***
- ***Anh thấy ngày càng***........
- ***Càng làm sao***??
- ***Càng yêu em***
- ***Anh còn đùa nữa***
- ***Hay hôm nay nghỉ đi, anh muốn ở nhà***
- ***Anh sao nay lại mắc bệnh lười rồi***??
Cô cũng đồng ý hôm nay sẽ nghỉ vì thấy anh có vẻ là mệt. Anh ôm cô một lúc thì cũng chìm vào giấc ngủ, thấy anh ngủ say thì cô nhẹ nhàng thoát ra, xuống nhà chuẩn bị đồ ăn và thúc uống cho anh. Gần 1 tiếng sau anh cũng tỉnh, sau đó vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà thì thấy cô đang bê súp để lên bàn
- ***Anh dậy rồi à! Vào đây ăn đi. Nhưng mà phải uống nước giải rượu trước đã***
- ***Tuân lệnh em yêu***
Anh một hơi tu hết sạch ly nước, đặt xuống và đi đến ôm cô, bàn tay theo thói quen mò lên ngực xoa nắn
- Ngực em to hơn trước rồi bà xã à
- Hửm?? Sao anh biết
- Tối nào anh chẳng sờ
- Hừ!! biến thái
- Em thích kêu chồng mình biến thái thế à??
- Còn không đúng sự thật à
- Vì em mà biến thái cũng không sao
- Nhiều lời quá, mau ăn đi
Ăn sáng xong anh ôm cô ra ban công trên phòng ngồi. Ôm cô trong lòng, hai bàn tay để lên ngực xoa nắn rồi hai người nói đủ chuyện trên trời dưới đất
- **À!! Tối nay Hàn Minh có mời chúng ta đi bar em có muốn đi không**
- **Cũng được, em đi để quản anh không cho anh nhậu xỉn nữa**
- **Em**
- **Dạ**
- **Sao thẻ anh đưa em không dùng**??
- **Em cũng có tiền mà, khi nào hết em sẽ dùng**
- **Tiền của bạn trai mình thì cứ dùng thôi em sợ gì**
- **Rồi!! em biết rồi**
Hoàng Thiên khó hiểu không biết tại sao từ lúc quen nhau đến giờ Thiên Thanh chưa bao giờ đụng đến 1 xu nào của anh, ngoài những lần anh mua quà cho cô hay dẫn đi ăn uống thì cô chưa đụng đến hay thậm chí hỏi anh rằng tháng này anh có bao nhiêu hay quản lý anh về chuyện tiền bạc. Sự tự lập của cô