Hoàng Thiên dự định là sẽ đem bằng chứng đến để giải thích với cô và mong cô ấy sẽ không còn giận mình. Nhưng không, Thiên Thanh không cho anh nói bất cứ lời nào. Đến nhà cô rồi bấm chuông, cô ra mở cửa nhưng thấy anh thì lập tức muốn đóng cửa lại nhưng bị anh chặn ở ngoài
- ***Em cho anh vào đi, anh có chuyện quan trọng muốn nói***
- ***Em và anh hết chuyện để nói rồi, anh về đi***
- ***Không, nếu em không cho vào thì anh nhất quyết ở ngoài này chứ không về***
- ***Đây không phải nhà anh, nên anh về nhà anh đi***
- ***Nơi nào không có em thì nơi đó không được gọi là nhà***
Hoàng Thiên chốt hạ một câu làm ruột gan cô mềm nhũn, nếu không vì muốn làm cho anh một sinh nhật đặc biệt đầu tiên của anh cùng cô thì cô đã không chần chừ mà nhảy vào ôm hôn anh rồi
- ***Anh vào đi***
- ***Em...em hết giận anh rồi***??
- ***Không! sợ anh đứng ngoài đó hàng xóm lại tưởng em bạo hành anh thì lại mang tiếng***
Cô nói xong thì bỏ mặc anh ở ngoài phòng khách rồi đi vào phòng, tất nhiên thì Hoàng Thiên lập tức đứng lên đi theo
- ***Anh có chuyện muốn nói***
- ***Em mệt rồi, muốn nghỉ ngơi***
- ***Được, anh cùng em nghỉ***
Không cho cô nói lời nào mặt dày lên giường coi rồi nằm xuống kéo cô nàng đang giả vờ giận dỗi vào ôm. Tay của anh không biết từ bao giờ đã lột hết đồ của cả hai ra nên bây giờ hai thân thể trần trụi dính sát vào nhau nhưng chỉ ôm ngủ.
Hôm nay để ý thì ôm cô thấy có vẻ đầy đặn hơn, Hoàng Thiên định lên tiếng hỏi
- ***Em tăng cân à***
Nhưng chợt tỉnh ra cô còn giận mình, nếu hỏi câu đó nữa chắc cô đuổi anh ra khỏi nhà luôn quá. Mới nghĩ tới đã rùng mình nên gạt phăng ý định đó qua một bên.
Ngủ đến tầm 7h tối thì anh quơ tay ôm cô nhưng không thấy ai, dậy rửa mặt bước ra thù thấy cô đang ăn trái cây làm anh chảy nước