Thiên Thanh đi lên phòng liền nằm ngay xuống chiếc giường king size, hôm nay không biết vì con hành hay là ba nó hành làm cô kiệt sức. Đang trong cơn mê mang cảm nhận có vòng tay ấm áp quen thuộc ôm mình, từ từ mở mắt ra thấy gương mặt phóng đại của Hoàng Thiên cô không nói gì chỉ nhẹ nhàng lách ra rồi đi xuống nhà.
Thiên Thanh vẫn nói chuyện vui vẻ với mọi người trong nhà, khi anh xuống cô cũng như vậy chỉ là ít nói chuyện với anh. Khi Hoàng Thiên hỏi thì cô chỉ ậm ừ cho có.
- ***Bà xã em nói gì với anh đi***
- ***Anh muốn nói gì***
- ***Anh***.....
- ***Lên phòng nói***
- ***Được***
Ở trên phòng lúc này không khí vô cùng căng thẳng, Hoàng Thiên lên tiếng
- ***Em thắc mắc gì cứ hỏi, anh sẽ thành thật trả lời, đừng giữ một mình***
- ***Không có gì để hỏi, mà hỏi thì chắc anh trả lời thật lòng à***
- ***Trước giờ anh chưa giấu em điều gì***
- ***Anh giấu thì anh lại ngu để cho người khác biết***??
- ***Em***....
- ***Sao***?
- ***Người ta có thể tin nhau mà không yêu nhau nhưng không thể yêu nhau mà lại không tin tưởng được. Em làm như vậy là không tin anh đúng chứ***?
- ........
- ***Chúng ta quá nóng vội rồi, anh nghĩ cần thêm thời gian để***......
- ***Anh nói đúng, em không tin anh nên không thể yêu nữa. Bây giờ chia tay đi, càng ngày chúng ta càng xa cách nhau vì những trận cãi vã rồi. Chia tay cũng tốt để cả hai được thoải mái***
- ***Ý anh không phải vậy, chúng ta cùng nhau thay đổi để gắn kết nhau hơn. Món đồ bị hư thì chúng ta sẽ sửa chứ không bỏ mà đúng không***
- ***Sửa rồi nó sẽ còn dấu vết và khi quay lại thì cũng không như lúc đầu được***
Hoàng Thiên bàng hoàng khi nghe Thiên Thanh nói câu chia tay, hai người đã là vợ chồng hợp pháp về mặt pháp luật và cũng có con rồi, bây giờ cô muốn chia tay là chia à, đâu dễ như vậy
- ***Chúng ta cùng nhau sửa, để sau này nhìn lại đó sẽ là những kỉ niệm đẹp để chúng ta nhớ rằng có như thế nào cũng quay về với nhau***.
- ***Hai đứa xuống ăn cơm đi( bác quản gia nói***)
- ***Vâng ạ ( Hoàng Thiên***)
Cả hai cùng xuống nhà, Hoàng Thiên kéo ghế cho Thiên Thanh ngồi cạnh anh nhưng cô lại ngồi cuối bàn, cách khá xa Hoàng Thiên.
- ***Con sao vậy,