Sát ngày sinh, Thiên Thanh vẫn tung tăng vác bụng bầu đến công ty làm cùng chồng nhưng thật ra chỉ đến ngắm và canh Hoàng Thiên, cô đi hết cả cái công ty xong lại quay về phòng ôm chồng ngủ
- ***Ông xã ơi sao con chưa ra gặp mình nữa***
- ***Em mong con vậy sao***
- ***Tất nhiên***
Cô đếm từng ngày để gặp bé con, còn 3 ngày nữa thôi là đến ngày dự sinh, cô đọc báo hay tám với các chị khác thì cũng biết có trường hợp sinh sớm khoảng 2 3 tuần cũng có nhưng sao cô mãi vẫn chẳng thấy gì
- ***Haizzz em lo quá***
- ***Lo gì chứ có anh đây rồi***
Hoàng Thiên gừng hẳn việc, anh ôm cô sau đó hôn khắp mặt
- ***Nhưng em vẫn lo thôi mình đi ăn đi cho hết lo em đói lắm rồi***
- ***Chờ anh soạn ít việc về nhà làm rồi mình đi***
- ***Oke***
Cả hai nắm ray nhau đi xuống công ty gặp nhân viên ai cũng chào hỏi và chúc cô sớm mẹ tròn con vuông
***NV1- Vương tổng từ ngày đính hôn với vợ luôn đi trễ về sớm, Thiên Thanh nói gì đều nghe răm rắp không cãi nửa lời***
***NV2 - Thế mới thấy người ta cưng vợ cỡ nào, cả cái tập đoàn này giờ có Thiên Thanh đỡ phải chịu thái độ thất thường của sếp tổng***
***NV3 - Thiên Thanh quả là thư ký quyền lực, lúc trước sắp xếp công việc của Vương tổng giờ thì lên chức thiếu phu nhân luôn. Tôi cũng mong mình được gặp một tổng tài như vậy***
***NV4 - Thôi đừng mơ đi làm việc đi***
Ở ***trong xe***
- ***Bà xã muốn ăn gì nào***??
- ***Em muốn ăn cơm anh nấu***
- ***Tuân lệnh***
Hoàng Thiên lái xe về nhà, anh lấy một ít bánh quy và ly nước cam để lên bàn cho cô ăn tạm còn mình xắn tay vào nấu ăn. Hình ảnh người chồng mặc áo sơ mi đen đảm đang lọt vào mắt Thiên Thanh như một bức tranh tuyệt đẹp cô cứ ngẩn người mà ngắm mãi
- ***Ông xã***
- ***Ơi***
- ***Chắc kiếp trước em phải cứu cả thế giới kiếp này mới được gặp anh***
Thiên Thanh đi đến ôm lấy lưng anh nhưng bụng cô to quá không thể xích lại gần được nên anh đã quay lại ôm cô
- ***Câu đấy phải anh nói mới đúng. Thôi em ra kia ngồi đi***
- ***Vâng ạ***