Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905.
Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.
Thời điểm người này đi tới, Lâm Xảo Xảo lôi kéo Dương Hân chạy nhanh sang một bên.
Dương Hân hỏi: "Cậu trốn cái gì?"
Lâm Xảo Xảo nhìn cô: "Tớ không né chẳng lẽ còn chờ anh ta đi tới trước mặt thổ lộ với tớ sao? Thôi bỏ đi, nghĩ thôi đã cảm thấy xấu hổ."
Dương Hân: "Cũng đúng.
Có ðiều cậu tự chơi một lát đi, tớ đi qua bên kia làm quen với mấy người."
"Đi đi."
Dương Hân đi rồi, Lâm Xảo Xảo nhìn qua hướng cô ấy, cái gì mà làm quen với mọi người, rõ ràng là đang tán tỉnh một tiểu thịt tươi.
Lâm Xảo Xảo xem thời gian trên đồng hồ, hiện tại đã gần 9 giờ, lúc trước cô đã gọi điện thoại cho tài xế, bảo tài xế ở bên ngoài chờ, hiện tại chắc xe đã đến.
Cô rảo bước ra bên ngoài, con đường đi qua một hoa viên tràn ngập mùi hoa nồng đậm cảm giác so với hương vị rượu bên trong dễ ngửi hơn không biết bao nhiêu lần.
Cô đi ra ngoài thấy được xe của tài xế, đang chuẩn bị đi qua, bỗng nhiên nghe được phía sau có người gọi chính mình.
Lâm Xảo Xảo quay đầu lại, thế nhưng vẫn là người vừa rồi.
"...!Có chuyện gì vậy?" Cô hỏi.
Người đàn ông miễn cưỡng cười một chút, thoạt nhìn có chút khẩn trương.
"Vừa rồi ở bên trong nhìn thấy em."
Lâm Xảo Xảo chờ hắn nói xong, không nghĩ tới người này chấp nhất như vậy, đuổi theo tận ra bên ngoài.
Hắn ta sờ soạng mũi một chút: "Lâu như vậy không nhìn thấy em, cũng không biết cuộc sống của em hiện tại thế nào."
Lâm Xảo Xảo lười nói với hắn mấy lời khách sáo, đơn giản thô bạo nói: "Khá tốt, tôi đã kết hôn."
"Em kết hôn?!" Nghe được cái tin tức này, hắn ta rõ ràng là chấn kinh, đôi mắt mở to.
Lâm Xảo Xảo bình tĩnh gật đầu: "Đúng vậy, đã kết hôn một năm."
Hắn dùng nửa phút mới tiêu hóa được tin tức này, biểu tình lập tức suy sụp xuống, rõ ràng đã bị chuyện này đả kích.
"Không nghĩ tới em lại kết hôn sớm như vậy......"
Lâm Xảo Xảo: "Cũng được, tuổi của tôi cũng đến lúc kết hôn, gặp được người thích hợp liền cưới, tôi cảm thấy khá tốt, hiện tại rất hạnh phúc."
Nếu cự tuyệt, liền cự tuyệt dứt khoát lưu loát một chút, làm cho người này về sau không còn mõ tưởng gì nữa.
Hắn ta hỏi: "Xem ra chồng em đối với em khá tốt."
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905.
Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.
"Ðúng là rất tốt."
Hắn ta cười một chút, những lời chuẩn bị nói tất cả đều nghẹn trở về, giờ phút này nói cái gì cũng sẽ trở thành trò cười, không bằng coi như không có đến nơi này là tốt nhất.
"Vậy là tốt rồi, anh cũng không còn gì để nói, chỉ là muốn hỏi một chút xem cuộc sống em thế nào, không quấy rầy nữa, em phải về nhà à?"
"Đúng vậy, tài xế đã ở trong xe chờ tôi rồi."
"Vậy đi thong thả không tiễn."
Nhìn Lâm Xảo Xảo chậm rãi rời khỏi nơi này, trong ánh mắt người đàn ông mang theo một tia lưu luyến cùng không nỡ.
Nhưng cho dù không cam lòng cũng không còn cách nào, nhìn bộ dạng của cô hẳn là tìm được một người chồng điều kiện không tồi, lúc tài xế mở cửa xe, cùng với hàng hiệu xa xỉ trên người cô liền có thể nhìn ra tới, chỉ cần từ điểm này mà nói, hắn đúng là không so được.
Quả nhiên a, càng là phụ nữ xinh đẹp càng tốn tiền.
Người đàn ông day trán một chút, có chút bất đắc dĩ rời khỏi nơi này.
Lâm Xảo Xảo lên xe, theo thói quen cô thường thích ngồi ở ghế sau, ngồi ở ghế sau làm cô có cảm giác có không gian khá lớn để duỗi thân mình.
Nhưng hôm nay lúc tiến vào trong xe, cô liền cảm giác không gian giống như có chút thu nhỏ.
Nguyên lai là trong xe còn một người ngồi.
Cố Vi Ngôn.
Cố Vi Ngôn đem mắt kính gọng vàng trên mũi tháo xuống, nghiêng đầu nhìn cô, "Chơi xong rồi?"
Lâm Xảo Xảo nhìn dáng vẻ này của anh, lại nhớ tới hôm nay Dương Hân cho mình xem ảnh chụp Cố Vi Ngôn ở trên tạp chí kia, quả nhiên là trời sinh bộ dáng được nhiều nữ nhân yêu thích.
"Sao anh lại tới đây?" Lâm Xảo Xảo đóng cửa xe, ngồi cách Cố Vi Ngôn một khoảng đủ cho một người ngồi.
Cố Vi Ngôn: "Hôm nay trở về sớm, tài xế nói muốn đi đón em, anh thuận tiện liền cùng lại đây."
Lâm Xảo Xảo hiểu rõ gật đầu một cái, nguyên do là hôm nay không vội.
Cố Vi Ngôn nhìn cô một lúc, sau đó vỗ tay lên vị trí cạnh mình.
Lâm Xảo Xảo có chút khó hiểu, hỏi: "Làm gì?"
Cố Vi Ngôn ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Ngồi quá xa, lại đây một chút."
Lâm Xảo Xảo cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó yên lặng mà di chuyển mông mình một chút, dịch về phía Cố Vi Ngôn gần một chút.
"Như vậy có thể đi."
Cố Vi Ngôn hơi hơi nhướng mày.
Không nghĩ tới, giây tiếp theo, anh trực tiếp đem Lâm Xảo Xảo kéo đến trong lồng ngực mình.
Lâm Xảo Xảo nhất thời bị mất trọng tâm, thế nhưng trực tiếp ngồi tới trên người Cố Vi Ngôn, bàn tay vội vàng muốn tìm một điểm tựa, không nghĩ tới hoảng loạn thế nhưng lại ấn tay tới chỗ không thích hợp.
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905.
Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai người đều dừng một chút.
Lâm Xảo Xảo tay đặt ở mặt trên, cảm thấy nóng tới muốn đòi mạng, cảm giác muốn phỏng tay.
Tiếng nói Cố Vi Ngôn có chút căng thẳng ở trên đỉnh đầu Lâm Xảo Xảo vang lên: "Cố ý?"
Lâm Xảo Xảo có chút phỏng tay thật nhanh thu hồi bàn tay mình.
"Không có, em không cẩn thận đụng tới."
Lỗ tai cô kề sát với lồng ngực Cố Vi Ngôn, có thể cảm giác được ngực hắn có lực một chút lại một chút nhảy lên.
Cố Vi Ngôn tựa hồ rất vừa lòng tý thế hiện tại của hai người, liền ở phía trên cô hỏi: "Vừa rồi người đàn ông kia là ai?"
"Anh thấy được?" Lâm Xảo Xảo kinh ngạc hỏi.
"Ừm."
Lâm Xảo Xảo: "Chính là vô tình thấy một người quen, tùy tiện nói vài câu."
"Thật sự?"
"Đương nhiên......" Lâm Xảo Xảo không muốn nói quá nhiều cái đó, nếu là nói có người đàn ông chuẩn bị thổ lộ cùng mình cũng rất không tốt, nói ra cũng dễ khiến hiểu lầm, cho nên cô cảm thấy vẫn là không nói ra tốt hơn.
Cố Vi Ngôn trầm mặc vài giây, sau đó ngón tay khớp xương rõ ràng nắm lấy cằm Lâm Xảo Xảo, thấp giọng nói: "Còn nói dối, không ngoan."
Lâm Xảo Xảo: "..."
Giây tiếp theo, Cố Vi Ngôn liền cúi đầu ngậm lấy môi Lâm Xảo Xảo.
Môi Lâm Xảo Xảo cực kì xinh đẹp, rất đầy đặn, rất thích hợp để hôn.
Hôn, không lớn lại mềm mại, ở thời điểm cắn răng vị cực hảo, giống như là ở ăn một khối cực kỳ mỹ vị thạch trái cây giống nhau.
Cố Vi Ngôn hôn đến nhập tâm, đầu lưỡi ở khớp hàm cùng môi lưỡi gian chút nào đều không buông tha, hắn ôn nhu thả bá đạo càn quét nàng mật dịch, cặp kia thâm thúy như sóng con ngươi giờ phút này cũng