Rất nhanh đã tới buổi chiều Tiểu Di,Nhược Giai,Ái Quyên và Tử Đan đi mua đồ,Tiểu Hi và Gia Linh muốn đi nghỉ ngơi một chút vì dạo này cả hai hơi bận nên thời gian nghỉ dường như là rất ít,còn Tiểu Nhiên mang bánh tới Hàn Thị cho Hàn Vĩnh Kỳ rồi.
Rất nhanh bốn cô gái đã có mặt ở một khu chợ bình dân thay vì một khu mua sắm hoặc siêu thị sầm uất nào đó thuộc Cố Thị,Hàn Thị Lãnh Thị,Dương Thị hay Mạc Thị.
và phần nhiều hơn Tiểu Di muốn Tử Đan cảm nhận được sự quen thuộc và không còn cảm thấy khoảng cách giữa Tử Đan và mọi người nữa.
vì là đầu buổi chiều nên có khá nhiều đồ tươi sống được bày bán như cá,Mực,bào ngư,cua,tôm! cả bốn cô gái đi tới đâu cũng mua mỗi thứ một chút nhưng khi Tử Đan cứ im lặng đi theo chứ không định mua gì thì Ái Quyên đã lập tức dò hỏi Tử Đan.
- Chị Tử Đan chị không mua gì sao?chị thích ăn gì em dẫn chị ra đó mua nhé,em đến đây mua đồ thường xuyên nên chỗ nào ở đây em cũng biết hết chị đừng lo.
Tử Đan có chút bất ngờ vì Tử Đan biết người yêu của Ái Quyên là một ông chủ lớn nên tiền sẽ không thiếu,nên cô nghĩ Ái Quyên sẽ thường đến những trung tâm thương mại lớn mua đồ chứ không phải tới khu chợ bình dân này.
Như hiểu được suy nghĩ của Tử Đan hiện tại Ái Quyên chỉ mỉm cười nhìn phía trước Tiểu Di và Nhược Giai đang chọn cá lên tiếng.
- Trước khi em trở nên đầy đủ hơn như hiện tại em là một cô gái giống chị,ăn không đủ no,mặc không đủ ấm thậm chí em có ba nhưng người được gọi là ba đó không muốn em tồn tại.
cuộc sống của em chỉ hết bất hạnh khi gặp chị Tiểu Di thôi vậy nên em, chị hay bất cứ ai chị đang quen trong ngôi nhà của chúng ta đều giống nhau cả.
Khi chọn cá xong Tiểu Di thấy Ái Quyên và Tử Đan đang đứng đó cô vẫy tay họ lại chỗ mình hỏi.
- Hai đứa đang nói xấu gì chị và Nhược Giai phải không hả?.
Nhược Giai đang tính tiền cũng quay sang cười chen vào.
- Hừm.
.
nói xấu người khác là không tốt đâu nhé?,mũi sẽ dài ra như con cá kiếm này đấy.
.
Trước câu nói đùa của Nhược Giai cả ba cô gái và cả bác bán hàng đều bật cười vui vẻ.
sau khi đi một vòng chợ thì bốn cô gái cũng mua được rất nhiều đồ để chuẩn bị cho bữa cơm tối nay.
trên xe đi về nhà bỗng Tiểu Di nhớ ra gì đó cô quay lại hỏi mấy cô em gái của mình.
- Một chút nữa chị và Nhược Giai định ghé trung tâm thương mại một chút để mua vài thứ Ái Quyên, Tử Đan hai đứa muốn mua gì không?.
Cả Ái Quyên và Tử Đan đều lắc đầu thấy vậy Tiểu Di cũng không hỏi thêm gì nữa họ chuyển sang nói những câu chuyện khác nhau.
khi tới trung tâm thương mại thuộc Cố Thị trong khi Tiểu Di và Nhược Giai vào bên trong thì Ái Quyên và Tử Đan xà ngay vào chỗ bán khoai và ngô nướng vì thời tiết hiện tại hơi lạnh nên ở đây bán khá nhiều thứ nóng hổi thế này và chắc chắn nó cũng rất được ưa chuộng.
Khi Tiểu Di và Nhược Giai mua đồ xong ra bên ngoài thì cả hai đã thấy Ái Quyên và Tử Đan đang xà vào hàng khoai nướng rồi có chút nhíu mày Tiểu Di và Nhược Giai đi tới chỗ cả hai cô gái kia đang ngồi.
- Ái Quyên,Tử Đan hai đứa quên lời chị dặn à?chị đã bảo sắp tới bữa tối rồi hai đứa không được ăn vặt kia mà?ăn khoai đầy bụng định tối không ăn cơm phải không?.
Tử Đan nghĩ Tiểu Di giận nên vội vàng giải thích.
- Không phải đâu chị Tiểu Di,chị đừng trách Ái Quyên là do em rủ em ấy ăn cùng em nên!
Tiểu Di nhìn Ái Quyên và Tử Đan rồi quay ra xe lúc bước đi Tiểu Di còn nói thêm.
- Mua thêm phần chị nữa chứ?ai chơi ăn mảnh thế hả?em mới út dỗi thật sự!
khi Tử Đan chưa hiểu gì thì Ái Quyên đã thong thả đứng dậy nói với bác bán khoai nướng.
- Bác ơi gói cho con 5 củ khoai to này nhé,rồi tính tiền cho con luôn.
Nhược Giai buồn cười với biểu hiện của Tử Đan hiện tại Nhược Giai vỗ nhẹ vai Tử Đan giải thích.
- Chị Tiểu Di còn thích ăn khoai nướng hơn chúng ta đấy,khoai nướng là món yêu thích của chị ấy mà.
Khi Tử Đan hiểu mọi chuyện thì bốn cô gái cũng đang trên xe về nhà,Ái Quyên sau khi thấy hai túi đồ của Tiểu Di và Nhược Giai mua vừa nãy lên tiếng chêu chọc.
- Ối rồi ôi tưởng chị và Nhược Giai mua gì hóa ra là mua đồ cho hai anh rể sao?mà sao chị và Nhược Giai phải mua đồ sẵn cho hai anh ấy vậy ạ?.
Nhược Giai đang ngồi bên cạnh Tử Đan trả lời câu hỏi của Ái Quyên.
- Tại lúc vừa nãy anh Hoàng Lâm nhắn tin cho tớ sau khi gặp khách hàng xong sẽ tới nhà chúng ta luôn không về qua nhà nên không tắm luôn được,vì lý do đó anh ấy nhờ chị Tiểu Di và tớ chuẩn bị đồ giúp.
Ái Quyên chậc lưỡi chêu chọc.
- Chị Tiểu Di và cậu ngày càng ra dáng vợ hiền rồi đấy nhỉ?ghen tị quá đi mất thôi.
Tiểu Di đối với lời chêu chọc của em gái mình vẫn bình tĩnh.
- Gì thì khác đấy Ái Quyên nhỉ?hừm xem nào ai đó một mình lên danh sách quà tặng cho ba mẹ và họ hàng nhà chồng bên Mỹ ấy nhỉ?à mà đúng rồi còn tự tay mua đồ bỏ vào tủ lạnh nhà người ta nữa.
chắc không phải gì Chu Ái Quyên mà chúng ta biết đâu nhỉ?.
Nhược Giai cũng thêm vào.
- Đâu không phải chu Ái Quyên mà bây giờ phải gọi là Jackson Phu phân mới đúng chứ chị Tiểu Di.
Ngay sau đó là tiếng cười của Tiểu Di và Nhược Giai ngay cả Tử Đan cũng bật cười nhẹ.
Đúng là tự lấy đá đập chân mình mà,giờ thì có mười cái miệng Ái Quyên cũng không thể làm gì được,bĩu môi giận dỗi Ái Quyên quay ra ngoài cửa xe.
- Các chị bắt nạt em,em