Bên ngoài David đã chuẩn bị hai chiếc xe 6 chỗ sang trọng để đón mọi người,xe đầu tiên trên xe có Cố Minh Kiệt- Tiểu Di,Hàn Vĩnh Kỳ -Tiểu Nhiên,Hoàng Lâm-Nhược Giai.
chiếc xe thứ 2 trên xe có Dương Nhất Phong-Gia Linh,Lãnh Tử Thiên- Tiểu Hi,Mạc Cẩn Vũ-Tử Đan.
sau khi ổn định chỗ ngồi họ cùng nhau về nhà ba mẹ David lúc đầu Tiểu Di nói sẽ ra khách sạn nhưng một phần vì giáng sinh nên khách sạn ở đây thường kín phòng và phần nhiều hơn vì David nói ba mẹ David muốn họ cùng về biệt thự của họ đón giáng sinh và năm mới nên cuối cùng mọi người quyết định về nhà ba mẹ David và tất nhiên họ cũng không thể từ chối lời mời của ba mẹ David được.
Trên chiếc xe của Tiểu Di các cô gái đang thích thú nhìn ra bên ngoài vì hai ngày là giáng sinh nên hai bên đường những cây thông noen cũng được trang trí với đầy đủ màu sắc đúng là mọi người hay nói New York mỗi khi giáng sinh tới đều rất đẹp và nó được ví như thiên đường vậy.
Tiểu Di thích thú hỏi Cố Minh Kiệt.
- Minh Kiệt không biết nhà anh David trang trí cây thông chưa nhỉ?tự nhiên em muốn trang trí cây thông noen quá.
Cố Minh Kiệt chỉnh lại áo khoác cho Tiểu Di mới trả lời.
- Anh nghĩ là nhà cậu ta trang trí rồi Tiểu Di,hai ngày nữal đã là noen rồi thường thì ở đây họ sẽ trang trí cây thông rất sớm để đón không khí noen về hơn nữa Ái Quyên tới sớm hơn chúng ta anh nghĩ chắc chắn ba mẹ David sẽ cùng David và Ái Quyên trang trí rồi.
Tiểu Di thở dài nói.
- Haiz tiếc nhỉ kể mà chúng ta sang sớm một chút thì vui biết mấy.
Tiểu Nhiên bên cạnh Tiểu Di ấn tay vào đầu bạn mình bật cười.
- Cậu bảo anh Minh Kiệt tự mua cây thông rồi ra ngoài tuyết trang trí là được khỏi phải thở dài cô nương ạ.
Nhược Giai cũng bật cười khẽ nói.
- Em nghĩ ý kiến của chị Tiểu Nhiên hợp lý đấy chị Tiểu Di,mà anh chị hồi bé có bao giờ tin có ông già noen,rồi mỗi khi giáng sinh tới sẽ để một đôi tất ở đầu giường vào 0h đêm giáng sinh ông già noen sẽ chui từ ống khói nhà mình chui xuống phát quà vào đôi tất ở đầu gường cho mình không ạ?.
Cố Minh Kiệt,Hàn Vĩnh Kỳ,Hoàng Lâm đều lắc đầu và Tiểu Di và Tiểu Nhiên cũng thế.
Tiểu Di nhìn Nhược Giai hỏi.
- Em đã từng nghĩ như vậy sao Nhược Giai?.
Nhược Giai gật đầu sau đó nói.
- Vâng em đã từng suy nghĩ như thế vì mẹ em nói với em vào mỗi dịp giáng sinh tới em ước thứ gì thì cứ viết ra giấy rồi nhét vào đôi tất để ở đầu giường và sáng hôm sau điều ước của em sẽ thành sự thật.
Hoàng Lâm hứng thú hỏi Nhược Giai.
- Và em tin lời mẹ và làm vậy?.
Nhược Giai tiếp tục gật đầu nói.
- Dĩ nhiên vì vài lần em làm vậy đều được chỉ duy nhất một lần không được thôi.
Hàn Vĩnh Kỳ nhìn Nhược Giai hỏi.
- Sau lần không được đó em đã không còn đặt tất ở đầu giường nữa phải không Nhược Giai?.
Nhược Giai cười khẽ gật đầu.
- Em nhớ hồi đó mẹ con em rất nghèo nên mọi năm đến giáng sinh em đều ước có áo mới,sách mới,bút mới.
.
nhưng rồi khi em lớn hơn một chút em thấy mẹ thường làm rất nhiều việc để kiếm tiền lo cho em đi học,và rồi một ngày em nghe mẹ nói mẹ thiếu tiền nộp tiền học cho em nên giáng sinh năm đó em đã mạnh rạn ước em sẽ có rất nhiều tiền và em nhớ trong tờ giấy em nhét vào chiếc tất ấy một tờ giấy bên trong là điều ước với rất nhiều con số 0 trong đó thậm chí em còn cẩn thận chọn một chiếc tất rộng nhất của mình rồi nhét tờ giấy đó vào cơ.
và rồi sáng hôm sau em không thấy chiếc tất đó đâu cả em có hỏi mẹ em thì mẹ em bảo không biết.
hôm đó em đã khóc rất nhiều cuối cùng mẹ phải nói với em là hôm qua ông già noen không tới vì mẹ quên không mở ống khói nhà em nên ông già noen không xuống được nhà em để phát quà cho em được.
lúc đó em đã rất giận mẹ nhưng sau này em mới biết hóa ra không có ông già noen nào cả mà năm nào mẹ em cũng chuẩn bị quà cho em vào dịp giáng sinh,bi hài hơn là em nhận ra nơi mẹ con em ở lúc đó thậm chí còn không có cả ống khói vì đó chỉ là một khu nhà trọ cấp 4 thôi.
Mọi người cùng bật cười vì câu chuyện của Nhược Giai,Cố Minh Kiệt nhìn sang Hoàng Lâm nói.
- Em vợ giờ em thử ghi lại điều ước ấy rồi đặt dưới gối của Hoàng Lâm đi anh nghĩ điều ước của em sẽ thành sự thật đấy.
Mọi người lại bật cười vui vẻ,Nhược Giai lém lỉnh nói.
- Em nghĩ là điều ước đó của em vẫn không được thực hiện đâu vì thẻ ngân hàng của anh Hoàng Lâm em giữ cả rồi.
Trên xe cùa Gia Linh các cô gái cũng đang suýt xoa vì lạnh và dĩ nhiên vì vẻ đẹp tráng lệ của New York lúc này nữa.
tuy nhiên Gia Linh lại có chút lo lắng.
- Nhất Phong việc chúng ta ở nhờ nhà anh David có phiền tới ba mẹ anh David không?em hơi ngại khi chúng ta đến ở nhà anh ấy đông như vậy.
Dương Nhất Phong ngồi bên cạnh bật cười nhìn Gia Linh.
- Anh nghĩ là không Tiểu Linh,thật ra anh đã định đặt khách sạn cho chúng ta rồi nhưng ba mẹ David đã gọi cho bà nội Cố Minh Kiệt và nói muốn mời chúng ta tới nhà họ trong kì nghỉ lễ này và dĩ nhiên bà nội Cố đã đồng ý với lời mời đó của ba mẹ David.
ba mẹ cậu ta cũng nói sẽ giận khi chúng ta không tới nhà họ khi sang đây.
Tiểu Hi tựa vào vai Lãnh Tử Thiên nói.
- Em đang rất tò mò nơi Tiểu Quyên nói nhà anh David giống như là Cung Điện sẽ ra sao đây.
Lãnh Tử Thiên hôn nhẹ lên đỉnh đầu Tiểu Hi.
- Anh nghĩ em sẽ