Niệm Nguyệt Sơ đi làm, công ty của cô là Nhất Thế Thời Đại, cũng chính là công ty của Cố gia và CEO là Cố Thời Kha.
Chắc hẳn có người sẽ nói cô vào đây nhờ quan hệ mờ ám với anh.
Vì cả công ty đều nghĩ cô theo đuổi Cố Thời Kha bất thành, chỉ có điều họ không biết cô và anh đã kết hôn.
Rõ ràng đã kết hôn vậy mà trước mặt người khác vẫn phải nói bản thân độc thân.
Thật buồn cười!
Ngoài những người tin tưởng cô, liệu ai nguyện tin cô vào đây bằng thực lực? Kể ra mọi chuyện cũng dài.
Cô lần đầu tiên gặp anh trong một lần đi chơi lễ hội tại một trường đại học.
Trùng hợp lúc đó anh lại là người trao bằng tốt nghiệp cho sinh viên cuối khóa.
Trong biển người bao la rộng lớn, anh đứng trên bục đẹp đẽ nổi bật.
Có lẽ vì thế mà cô đem lòng yêu người đàn ông ấy.
Niệm Nguyệt Sơ cô đơn phương anh suốt hai năm, đến năm hai đại học thì tình cờ thấy được tin ứng tuyển của Nhất Thế Thời Đại.
Cô từ vị trí thực tập sinh đi lên mất hai năm trời.
Sau khi vừa tốt nghiệp vô tình được chuyển qua làm thư kí giám đốc.
Lúc ấy cô mới biết, thì ra vị tổng tài bí ẩn không lộ danh tính của tập đoàn bề thế này là anh.
Lúc đó cô vui lắm, vì trong lòng cô luôn tự nhủ, chỉ cần gặp lại anh, chứng tỏ bọn họ có duyên phận.
Khi đó cô sẽ theo đuổi anh, nhất định chiếm được trái tim của anh.
Thật mạnh miệng! Nhưng thực tế chứng minh tự tin quá cũng không tốt, hiện tại cô đang gặp báo ứng cho sự tự tin đó đây.
"Hôm nay ngày bao nhiêu nhỉ?" Một người trong nhóm thư kí đột nhiên hỏi.
Nhóm thư kí, tính cả trợ lý có 5 người.
2 trợ lý, 3 thư kí.
Niệm Nguyệt Sơ là một trong 3 thư kí đó.
"Hôm nay 20 rồi" Một người đáp.
Niệm Nguyệt Sơ nhìn vào trong khung lịch ở góc máy tính, nhìn đăm chiêu.
Vậy mà đã 20 rồi, cô chỉ còn 3 tháng nữa thôi sao? Bất giác cô nắm chặt lòng bàn tay.
"Niệm Nguyệt Sơ, làm gì trầm ngâm vậy?" Một thư kí bên cạnh cô nhắc nhở
"Không có gì, em chỉ nghĩ chút việc thôi." Niệm Nguyệt Sơ cười qua loa.
Niệm Nguyệt Sơ lén đưa mắt về phía phòng đối diện đang đóng chặt, thở dài một hơi.
Cả một ngày dài trôi quan, cuối cùng cũng tan làm.
Phòng thư kí lục đục ra về hết, Niệm Nguyệt SƠ về cuối cùng.
Tiếng mời vào của người trong phòng vang lên sau tiếng gõ cửa.
Niệm Nguyệt Sơ bước vào, khẽ khàng để không tạo tiếng động lớn làm phiền tới sự tập trung của anh.
Qua một lúc, Cố Thời Kha cũng dừng đọc văn kiện.
"Có chuyện gì?" - Anh lạnh lùng lên tiếng
"Anh với em cùng về nhà mẹ em một chuyến được không? Đã lâu chúng ta không về rồi." -Niệm Nguyệt Sơ dè dặt hỏi ý kiến.
Cô biết khả năng cao anh sẽ không đồng ý nhưng cô vẫn muốn thử.
Cô chỉ còn ít thời gian nữa để cố gắng, nếu thật sự kết quả mãi mãi vẫn bằng 0, cô sẽ tự nguyện buông bỏ.
"Chẳng phải tôi đã nói với cô rồi sao? Cứ nói tôi còn bận việc ở công ty là được.
Dù tôi không bận tôi cũng không muốn ở cùng với cô bất cứ một lúc nào!"
Cố Thời Kha tiếp túc công việc, dường như không thích sự cắt ngang bầu không khí làm việc cho lắm.
Hoặc có thể vì mọi chuyện liên quan đến cô, người anh ghét cay ghét đắng nên câu chuyện dù tốt đẹp đến mấy, trong mắt anh cũng chẳng có lấy một tia vui vẻ.
"Thời Kha, nếu em đồng ý kết thúc sớm thì sao?" Câu nói của Niệm Nguyệt Sơ thành công thu hút sự chú ý của anh.
Cố Thời Kha hơi ngước đầu nhưng thoáng chốc lại tiếp tục vào công việc.
"Cô sẽ sao?" giọng của anh mang theo sự châm biếm, không tin.
"Đương nhiên là không rồi." Niệm Nguyệt Sơ cười, khổ sở che giấu sự thất vọng dưới đáy mắt.
Cô lấy một cái cớ rời đi.
"Vậy anh giữ sức