Khu hội nghị cao cấp nhất Dương Hạ,
Trái ngược với cảnh hắt hiu bên ngoài, trong đây là tập hợp những gì tinh túy nhất.
Giới tinh anh, thương nghiệp, hắc bang, gia tộc, tất cả đều tề tựu.
Số lượng khách mời được giới hạn, phân theo cấp bạc rõ ràng dựa trên vị trí họ đứng.
Giới thương nghiệp đương nhiên là đông nhất.
Dương Hạ lần này có mỏ Cô Liêu để gọi rồng quy phượng nhưng mục đích sâu xa thật sự không chỉ đơn giản để thu hút đầu tư.
Hai năm trở lại đây, cục diện các thế lực đều thay đổi, trục quay bắt đầu đánh dấu việc chuyển giao các thế hệ quyền lực, đặc biệt là các gia tộc phía Bắc trong đó có ba gia tộc lớn được biết đến với cái tên Bắc gia chi phạt, liên minh lớn mạnh và chặt chẽ nhất đã bắt đầu có động thái.
Ở phía Nam đã qua thời kì này nhưng lại đánh dấu một thế hệ nối tiếp cực kì mạnh, đưa sự phát triển của gia tộc bành trướng và mở rộng hơn gấp nhiều lần.
Việc hai bên thay đổi người nắm quyền hay thế hệ sau giỏi hơn thế hệ trước vốn là quy luật của tự nhiên, suy thịnh vốn dĩ không thể tránh.
Nhưng mọi thứ dù phát triển theo hướng nào, cách nào thì đều phải có một vị trí để đánh giá mà 5 năm nay, thứ hạng các gia tộc vẫn luôn giữ nguyên, thời điểm này cực kì thích hợp để thăm dò thế lực các bên.
Bên nào sở hữu được mỏ Cô Liêu, bên đó chính là bá chủ trong năm năm tới.
Đương nhiên lợi ích lớn nhất luôn thuộc về kẻ đứng đầu mà nguy cơ cũng đi kèm với lợi ích.
Sau khi người đứng đầu Dương Hạ kết thúc bài phát biểu, ông ta đi xuống chào hỏi các bên, trên tay luôn là ly rượu.
Ngoại giao luôn có một nguyên tắc ngầm.
Đôi khi mọi thứ không nằm trên giấy tờ mà nằm trên bàn tiệc.
Khu vực gần bục sân khấu nhất đang chia làm ba nhóm người, phân tranh ranh giới giữa ba nhóm rất rõ ràng.
Bên trái thuộc phương Bắc, bên phải thuộc phương Nam, ở giữa là vùng biên giới.
Biên giới trước nay ít tham gia những kiểu này, không phải sức mạnh của họ không bằng mà là không thèm tham gia.
Chính phủ biết rõ thế lực biên giới quan trọng như thế nào, dù tức giận người ta vuốt mặt không nể mũi nhưng vẫn phải cười tươi như hoa cho qua.
Một bên đang mượn cơ hội để ngầm thông báo về sự chuyển giao quyền lực, thay người đứng đầu mới, một bên yên lặng quan sát, ít nói, ít hòa đồng.
Bên trên thì căng thẳng, địa hạt bên dưới lại sôi động hơn hết, đều là những thánh cơ hội.
Tranh thủ kết giao nhưng cũng không quên hóng hớt.
Các nhóm tám chuyện, nội dung đương nhiên là bên nào sẽ trở thành "Người đứng đầu".
Bên phía Bắc, ba thiếu niên đứng đầu gia tộc, Bắc Lạc Hà.
Dương Chí Ngôn và sau cùng là công tử ăn chơi trác táng nổi tiếng được nhiều người biết đến nhất - Nhất Sở Trú.
Ba người đang đứng bàn luận với nhau, mỗi người một ly rượu.
"Cậu đoán thân phận của anh ta là gì?"
Bắc Lạc Hà - người tiếp quản gia tộc Bắc thị, lắc lắc ly rượu, tầm mắt phóng qua ranh giới vô hình, rơi trên người đàn ông cao lớn, bề thế và đĩnh đạc.
"Nhất Thế Thời Đại và Cố gia đang trong tay Cố Ẩn, thì danh phận của anh ta cũng chỉ thuộc một trong năm vị trí trống còn lại."
Rơi vào vị trí nào trong năm vị trí đó, đều không tầm thường.
Dương Chí Ngôn, người thừa kế của Dương thị cũng nương theo ánh mắt bạn mình, thong thả đáp lời.
Cố Thời Kha trong mắt mọi người, sở hữu thân phận bí ẩn như chính sự thần bí của anh.
Trái ngược với hai cậu bạn ăn chơi biết điều, Nhất Sở Trú, người được mệnh danh là lãng tử bậc nhất đất Bắc lại chẳng hề hứng thú những gì hai người kia quan tâm.
So với việc luận bàn thương nghiệp, anh ta hứng thú với việc ăn chơi hơn nhiều.
Tuy không thật sự để tâm nhưng ánh mắt Nhất Sở Trú vẫn lơ đãng liếc về phía đó.
Ánh mắt hai bên giao nhau, một lần đụng độ trong quá khứ vô tình được gợi nhắc.
Nhất Sở Trú bỗng nhiên híp hai mắt, có phần giận dữ trừng đối phương, mang theo vài tia khó chịu và oán giận.
Anh ta nhìn người đứng kế bên, lại càng tức giận hơn.
Thì ra kẻ đã phá hỏng chuyện tốt của anh ta hai năm trước lại có quan hệ với kẻ đã giúp cô ta.
Nhất Trở Trú nheo mắt, uống một mạch rượu trong ly.
Hai cái gai trong mắt cùng xuất hiện, khó tránh khỏi cảm giác muốn nhổ bỏ.
Cố Thời