Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 251-252


trước sau

Chương 251:


Bóng hình cao lớn đi thẳng tới phía bên ghê sô pha rồi ngồi xuống giống như đang chăm chú nhìn Hứa Tịnh Nhi ngủ say.
Những ngón tay anh lướt nhẹ trên khuôn mặt cô, động tác rất đỗi dịu dàng.

Anh cẩn thận, nâng niu cô giống như nâng niu một báu vật.
Sau đó, anh chậm rãi cúi xuống hôn lên môi cô.

Thật lâu…
Cố Tuyết kinh hoàng chứng kiến cảnh tượng đó.

Cô ta biết Khiết Thần luôn bảo vệ Hứa Tịnh Nhi.

Dù là ba năm trước, hay bây giờ cũng vậy.

Nhưng cô ta không ngờ Khiết Thần lại thích Hứa Tịnh Nhi.
Nếu anh thích thì tại sao lại thoái hôn? Nếu thích tại sao anh lấy mà không thừa nhận thân phận của cô?
Chính vì vậy Cố Tuyết cảm thấy việc Khiết Thần bảo vệ Hứa Tịnh Nhi chẳng qua là vì ông cụ Cố.

Dù sao thì Hứa Tịnh Nhi cũng mang danh nghĩa là vợ anh nên cô mất mặt thì anh cũng chẳng tốt đẹp hơn là bao.
Thế nhưng…những suy nghĩ từ trước đến nay của cô ta lúc này đã bị dao động.
Một người đàn ông nếu không thích một người phụ nữ thì sẽ chỉ ngủ với cô ta vì dục vọng, tuyệt đối sẽ không hôn cô một cách dịu dàng, ngọt ngào đến thế.

Cố Tuyết vốn bị sốc tới mức đầu óc hỗn loạn.

Lúc này cô ta càng thêm hoang mang hơn.

Cô ta cũng không biết cảnh tượng trước mặt là thật hay mơ nữa.
Cô ta cô gắng căng mắt ra để nhìn cho rõ, nhưng mí mắt cứ nặng trĩu.

Càng muốn mở to lại càng không thể mở được.

Cuối cùng cô ta nhắm mắt lại, trước mặt tối đen và ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, tại tập đoàn Cố Thị.
Trợ lý Lâm mang tài liệu vào, phát hiện sếp tổng trước giờ luôn nghiêm túc làm việc tự dưng…lại ngây người ra.

Tối qua sếp ngủ không ngon sao? Nhưng rõ ràng thiếu phu nhân trông rất ok mà.
Sắc mặt anh trở nên đờ đẫn giống như đang không tập trung vậy.

Đến cả ký chữ ký cũng mất tới năm phút.
Lúc này, Khiết Thần đang chau mày.

Khuôn mặt lộ vẻ lo lắng, bầu không khí dường như cũng chịu phải áp lực nặng nề.

Có cảm giác như tình hình đang vô cùng căng thẳng.
Dù không biết xảy ra chuyện gì nhưng do đi theo sếp tổng đã nhiều năm nên trợ lý Lâm biết rằng lúc này chắc chắn anh ta phải tém tém lại.
Đến thở anh ta cũng không dám thở mạnh, cố gắng biến thành một người vô hình để né bom.

Khiết Thần ký tên xong, anh ta lập tức ôm lấy tài liệu, chân như được bôi nhớt chuồn đi thật nhanh.

Nhưng anh ta mới đi được hai bước thì giọng nói âm sầm của Khiết Thần từ phía sau đã vang lên: “Quay lại!”
Xong con ong rồi…Anh ta có thể coi như không nghe thấy gì được không?
Trợ lý Lâm nghĩ về đồng lương cao chót vót của mình, rồi lại nghĩ về thưởng cuối năm.

Anh ta không phải là một người vì tiền đâu.

Anh ta có cảm tình với Cố tổng thật mà.

Nên mới quay người lại đấy.

Vì tình cảm, vì tình cảm thôi!
Trợ lý Lâm quay trở lại, cố gắng nặn ra một nụ cười: “Cố tổng, anh còn gì dặn dò không? Dù anh có cần tôi lên rừng gươm, xuống biển lửa thì tôi đều sẵn sàng!”
Đôi mắt đen láy của Khiết Thần liếc nhìn anh ta.

Trợ lý Lâm ngay lập tức bày ra vẻ nghiêm túc: “Cố tổng, có gì anh cứ nói.

Dù là vấn đề gì thì tôi – trợ lý số một cũng đều có thể giải quyết được!”
Khiết Thần giống như đang phiền não lắm, anh gõ tay xuống bàn, cuối cùng cũng phải lên tiếng.

Chỉ có điều những lời anh nói ra khiến trợ lý Lâm phải đơ người.

Chương 252:


Anh ta suýt nữa tưởng mình nghe nhầm bèn trợn tròn mắt, đứng đơ ra mất hơn một phút. Trợ lý Lâm không dám tin, chỉ cẩn thận lặp lại: “Anh, anh hỏi tôi ‘tra nam’ có nghĩa là gì, có phải vậy không?”


Vừa rồi sếp tổng với khuôn mặt vô cùng nghiêm trọng giống như đang gặp phải chuyện gì khó khăn lắm. Hóa ra là vì ý nghĩa của từ “tra nam” sao?


Anh ta vốn tưởng rằng công ty xảy ra vấn đề, phá sản hay gì đó. Hóa ra…là…


Lẽ nào một người anh minh như Cố tổng mà lại không hiểu cái này sao?


Sự khác biệt này lớn quá. Anh ta nhất thời cảm thấy đầu óc rỗng tuếch.


Chỉ có điều anh ta nhanh chóng nhận ra ánh mắt đầy chết chóc của Khiết Thần đang ghim mình. Ánh mắt đó cực kỳ không có thiện cảm, giống như đang nghi ngờ năng lực của một người trợ lý đa di năng như anh ta vậy.


Trợ lý Lâm cảm thấy ớn lạnh sống

lưng. Khi mà bát cơm của mình sắp không giữ nổi thì anh ta nhanh chóng vận động não. Sau đó anh ta hắng giọng, lên tiếng đáp lại: “Cố tổng, tra nam là gì? Tôi sẽ trình bày một cách tỉ mỉ cho anh, biết tới đầu sẽ nói hết tới đó”.


Anh ta lấy điện thoại ra, mở google, nhập từ tra nam và tìm kiếm. Sau đó anh ta vừa nhìn vừa nói: “Tra nam là ngôn ngữ mạng phổ biến, chỉ những người đàn ông ích kỷ, thích chiếm đoạt, không chịu trách nhiệm, thích chơi đùa tình cảm của người khác hoặc là chỉ những người vô cảm với người khác”.


Khiết Thần ngả lưng dựa vào ghế, đôi môi khẽ mấp máy. Ánh mắt anh dao động, không thể nhìn thấu cảm xúc. Anh hất cằm ra hiệu tiếp tục.


Thấy vậy, trợ lý Lâm biết đây chính là đáp án mà Cố tổng muốn nghe. Thế là anh ta trở nên kích động, vội vàng tiến hành giải thích sâu hơn. Người không biết còn tưởng bọn họ đang thảo luận quyết sách gì đó của công ty cơ đấy.





“Tra nam có vài đặc điểm đặc trưng. Thứ nhất, lấy thịt đè người. Gặp con gái là làm tới, làm xong thì không chịu trách nhiệm. Và chỉ một từ thôi: ‘bỉ ổi’


Ánh mắt Khiết Thần lại dao động.


“Thứ hai, ăn cơm rồi mà vẫn dòm phở. Dù đã có bạn gái hay vợ thì vẫn bắt cá tay trong tay ngoài. Nhìn có vẻ là kẻ nặng tình nhưng thực ra là không cảm xúc. Chỉ hai từ thôi “bỉ ổi, bỉ ổi!”


Ánh mắt Khiết Thần càng trở nên lạnh giá hơn.


“Thứ ba, thích hai tay hai súng. Muốn sở hữu cả người cũ lẫn người mới. Không chịu buông tha cho ai. Có biểu hiện không thay đổi với tình yêu cũ nhưng lại thích cảm giác tươi mới với tình yêu mới. Cuối cùng thì làm tổn thương trái tim cả hai người con gái. Ba từ “bỉ ổi, bỉ ổi, bỉ ổi”.


Khiết Thần vô thức siết chặt nắm đấm.


“Trọng tâm đây rồi!”, trợ lý Lâm nói tới điểm cao trào thì giọng cứ thế nâng tông: “So với loại ăn ốc biết đổ vỏ, đơn thuần chỉ muốn giải quyết vấn đề của bộ phận bên dưới thì loại người đánh vào tình cảm này lại thích lừa tình cảm của người khác rồi mới lừa tới thân xác cho tới khi thuộc về tay thì lại đá người ta đi. Là loại bỉ ổi trong các thể loại bỉ ổi”.


Sắc mặt Khiết Thần đã tối sầm lại. Anh nhếch miệng lạnh lùng. Tay thì siết chặt, khiến cho những đường gân xanh nổi lên.


Trợ lý Lâm giải thích với sự yếu đuối, cảm thấy áp lực tới mức không phát hiện ra biểu cảm của Khiết Thần. Vì muốn anh có được một đáp án hoàn hảo nên anh ta còn lấy một ví dụ.


“Giống như….đúng….giống như ba năm trước. Sau khoảng thời gian anh và thiếu phu nhân ở bên nhau vờn mây vờn bướm, vô cùng ngọt ngào, nước chảy rào rào…..rồi làm chuyện mà ai cũng biết là gì rồi đấy, nhưng ngủ xong anh lại lật mặt, vô tình, ép người ta phải thoái hôn, dẫn tới việc thiếu phu nhân trở thành trò cười của đám đông. Cô ấy đành phải một mình rời quê hương đi tha hương trong bộ dạng đáng thương. Hành động đó đúng là bỉ ổi không còn gì để nói!”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện