Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 576


trước sau

Chương 576

Xem ra Vân Nhu biết cô đến thăm Tiêu Thuần nên mới gọi điện thoại nói những lời như vậy. Một là để đâm vào tim cô, hai là cố ý muốn để cô biết Tiêu Thuần vẫn luôn có mưu đồ xấu với cô sao?

Tuy cô không tin những lời cô ta nói cho lắm, nhưng cô ta nói chắc nịch như vậy, chắc hẳn là cũng có chứng cứ.

Còn Tiêu Thuần bằng lòng gánh tội cho cô ta, bây giờ cô hỏi cô ấy nguyên nhân thì cô ấy chưa chắc sẽ nói thật với cô. Bây giờ, cô thiếu một thứ có thể khiến Tiêu Thuần nói thật với cô, đồng thời… làm chứng chỉ điểm Vân Nhu.

Không phải là cô thiên vị Tiêu Thuần, mà là tình cảm bao nhiêu năm, cô vẫn không tin mình mắt mù nhìn nhầm người như vậy.

Cô suy nghĩ kĩ câu nói cuối cùng Vân Nhu nói lúc vừa rồi, rõ ràng là có hàm ý. Đôi mắt cô nheo lại, trầm ngâm một lát, bỗng nghĩ ra gì đó.

Ngón tay anh vuốt ve chân mày nhíu chặt của cô, vừa nhẹ nhàng vuốt phẳng nó cho cô, vừa thờ ơ lên tiếng: “Có phải nghĩ ra điều gì rồi không?”.

Hứa Tịnh Nhi nghe vậy thì liếc nhìn Cố Khiết Thần, suy nghĩ của cô đúng là không thoát khỏi con mắt của anh.

Cô cũng không giấu giếm, gật đầu: “Em khoan chưa vào thăm Tiêu Thuần, có chuyện này em phải xác định trước!”.

“Được”.

Câu trả lời dứt khoát nhanh chóng.

Hứa Tịnh Nhi không khỏi hỏi: “Cố Khiết Thần, anh không hỏi em là chuyện gì sao?”.

Anh rời tay khỏi chân mày cô, thuận thế nắm lấy tay cô, khẽ nhéo vào lòng bàn tay cô, môi cong lên, giọng nói vẫn rất bình thản: “Dù em có làm gì, anh cũng ủng hộ em”.

Dừng một lúc, anh lại thong thả bổ sung:

“Nếu em không giải quyết được thì vẫn còn có anh”.

Sự thất vọng và khó chịu tích lũy trong lòng Hứa Tịnh Nhi vì Tiêu Thuần được xua tan bởi hai câu nói đơn giản là vậy. Chân mày cô nhuốm lên sự ấm áp, nắm lại tay anh: “Cảm ơn anh, Cố Khiết Thần!”.

Cảm ơn anh đã luôn ở bên cạnh và lặng lẽ ủng hộ em.

Cô nghĩ, có anh ở đây, dù kết quả thế nào, cô cũng có thể dũng cảm đối diện.

Cố Khiết Thần dùng tay kia vuốt ve gương mặt cô, sau đó nói với trợ lý Lâm ngồi ở ghế lái: “Lái xe đi”.

Trợ lý Lâm cảm thấy mình thật đáng thương, vừa rồi bị Vân Nhu dọa cho sởn gai ốc, tim còn chưa bình ổn lại, sau đó lại bị sự ngọt ngào của sếp và cô chủ phủ đòn chí mạng.

Anh ta chỉ lái xe thôi mà, vì sao lại đối xử với anh ta như vậy? Vì sao?

Hứa Tịnh Nhi không trở về bệnh viện, mà bảo trợ lý Lâm lái xe về chung cư.

Khi đến nơi, cô xuống xe, vốn định để Cố Khiết Thần và trợ lý Lâm đợi cô ở dưới lầu, cô lên lấy đồ rồi sẽ xuống mau thôi. Nhưng Cố Khiết Thần cũng xuống xe, chỉ để lại trợ lý Lâm ở trong xe một mình chờ đợi.

Tâm trạng Hứa Tịnh Nhi hơi nặng nề, trong lúc đi thang máy lên, cô không nói tiếng nào, thậm chí không biết đang nghĩ gì mà vẻ mặt có chút hoảng hốt.

Ting một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Cố Khiết Thần khoác eo cô, đưa cô ra ngoài, đi đến cửa căn hộ. Anh dùng chìa khóa mở cửa, sau đó đi vào cùng Hứa Tịnh Nhi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện