Đàn Nhi vẩn còn chưa hoàn hồn lại thì bị đôi môi của anh đặt lên đôi môi mỏng của mình. Cô thầm suy nghĩ "Anh ta bị gì vậy chứ, rõ ràng là đang bị thương nhưng sao sức anh ta vẫn còn mạnh bạo như vậy?"
Anh cảm nhận rằng cô sắp thở không nổi nữa thì anh mới chịu buông cô ra. Tuy anh đã buông cô ra rồi nhưng anh lại nhìn thấy Đàn Nhi đang suy nghĩ gì đó thì giọng trầm ấm của anh vang lên bên tai cô "Em đang nghĩ gì?"
Bây giờ cô mới chịu hoàn hồn lại khi nghe thấy giọng nói trầm ấm, có chút khàn khàn và hơi khó chịu của anh. Cô trả lời "À, không có gì. Tôi chỉ muốn cảm ơn anh vì đã cứu tôi"
Anh hôn lên trán của cô rồi nói "Tại sao phải cảm ơn anh, chúng ta là vợ chồng mà"
Đàn Nhi nghe thấy anh nói 2 chữ *Vợ chồng* thì cô không khỏi ngạc nhiên mà suy nghĩ "Không lẽ anh ta bị tai nạn đến mức điên luôn rồi sao?. Rõ ràng anh ta chỉ bị thương ở ngang vai bên tai trái thôi, chưl đâu có động đến đầu. Bình thường anh ta rất ghét mình, không chỉ vậy Nhất Phong còn muốn giết chết mình kia mà. Nhưng sao bây giờ anh ta dịu dàng quá vậy. Không lẽ Gia Dương bạn thân của anh chưa khám đầu anh à, hay sao mà anh đột nhiên dịu dàng với mình quá vậy. Anh ta bị ấm đầu sao?" Bây giờ trong đầu Đàn Nhi chỉ toàn những câu hỏi thắc mắc về Nhất Phong