Chiếc xe của Gia Thành được đậu trước cổng của một căn biệt thự rộng lớn có tên là Thiên Gia ( là tên của nhà Thiên Hạo)
Thiên Hạo đang ngồi đọc sách trong phòng khách. Khi thấy cô về thì trên măt anh vẫn lạnh lùng không hề thay đổi "Hai ngày qua em đã đi đâu"
"Em đi đâu đó là quyền của em không cần anh quản" Nguyệt Nhi cũng lạnh lùng không kém
Gia Thành bước vào sau cô khiến cho mọi người trong nhà hoảng hốt. Ngọc Đình từ trên lầu chạy xuống "Gia Thành lâu quá không gặp anh"
Gia Thành dịu dàng "Đình Đình lâu quá không gặp em"
Nhìn thấy Ngọc Đình ở trong nhà của anh khiến cô hốt hoảng. Môi cô hơi nhếch lên, cô thầm nghĩ "Thì ra cuối cùng vợ anh đã trở về rồi. Còn em chỉ là thứ rác rưỡi trong mắt anh thôi" cô lạnh lùng cố gắng kìm lại giọt nước mắt đang muốn rơi ra trong mắt cô
Ngọc Đình bước tới chỗ cô "Cô gái này là ai vậy?"
Nguyệt Nhi không quan tâm tới cô ta mà đi thẳng lên phòng của mình. Khiến cô ta không khỏi tức giận
Cô lên tới phòng thì thấy xung quanh đều thay đổi, cô bước tới tủ quần áo mở ra thì đều thấy những bộ quần áo quyến rũ không phải của cô. Lúc này cô mới phát hiện thì ra ngay cả căn phòng của cô mà anh cũng có thể đem cho Ngọc Đình. Nước mắt của cô thay phiên nhau rơi xuống. Cô lấy tay lau đi rồi bước xuống phòng khách nhìn Dì Lâm "Dì Lâm à, đồ của con đâu rồi dì"
Dì Lâm đau lòng nhìn cô, tuy Nguyệt Nhi chỉ mới sống ở đây có 1 tháng thôi nhưng vì tính tình hiền lành của cô nên Dì đã xem cô là con gái của mình, và cô cũng vậy từ nhỏ đã bị mẹ bỏ rơi