Má Lưu không chút do dự gõ cửa bà cụ Lăng, bà cụ đã lớn tuổi rồi, ngủ rất tỉnh, động một chút cũng có thể đánh thức bà ấy, còn chưa nói đến tiếng gõ cửa lớn.
Khi bà cụ Lăng tỉnh lại, bà ấy ngồi dậy, nặng nề nói: “Vào đi!”
Má Lưu trực tiếp đẩy cửa, khi bà cụ Lăng nhìn thấy Má Lưu thì hơi nhăn lại mày, “Đã xảy ra chuyện gì?”
Bà biết Má Lưu sẽ không làm phiền việc nghỉ ngơi của mình khi không có việc gì, nhất định phải có chuyện quan trọng, má Lưu bước tới gần bà cụ Lăng, lấy một chiếc áo khoác, khoác lên người bà cụ, vẻ mặt than thở, Có người đã báo cáo cho tôi một chuyện, tôi nghĩ, tôi nên cho bà biết"
Bà cụ Lăng lấy tay gài khuy áo khoác, "Nói đi!"
Má Lưu: "Thiếu gia đem một cô gái lạ mặt về, còn để cô ta ngủ lại trong phòng"
Bà cụ Lăng nghe vậy cau mày khó chịu
Má Lưu lại nói; "Không được phép đem một cô gái không đứng đắn lại còn chưa kết hôn về ngủ lại, chính tổ tiền Lăng gia năm đó đã đặt ra quy định như vậy.
Lần này, sau khi thiếu gia tỉnh lại, cậu ấy còn cổ tình phạm vào? Đặt quy củ nhà họ Lăng ở đâu? Đặt trọng lượng lời nói của bà ở đâu?"
Vẻ mặt của bà cụ Lăng chùng xuống, "Cho dù là không hài lòng với chuyện xung hỉ, cũng không thể dùng cách này để trút bỏ sự bất mãn của mình.
Rất cuộc là muốn đấu với ai?"
Hướng về phía Má Lưu "Thay quần áo, tôi muốn đi xem thằng nhóc này định làm cái quái gì thế này!
Má Lưu đã hỗ trợ bà cụ Lăng và đưa một nhóm người đi theo.
Lúc đó là rạng sáng và hầu hết mọi người đều đang nghỉ ngơi.
Vì vậy, khi bà Lăng đến cùng một nhóm người, mọi người vẫn còn bồi rồi, không biết chuyện gì đã xảy ra.
Đặc biệt là Tôn quản gia, sau khi mặc quần áo chạy ra ngoài, ông ấy cung kính đi tới chỗ bà cụ Lăng,
Thưa bà, đã xảy ra chuyện gì sao? Làm phiền bà mới sáng đã đến đấy..."
Má Lựu nhìn chằm chằm Tôn quản