**********
CHƯƠNG 11: CÔ DÁM CHẠY
Hạ An Nhiên lại gặp ác mộng.
Trong lúc mơ màng, cô bị người ta dùng sức kéo vào trong ngực, quay người cô lại và đè xuống.
Hạ An Nhiên cố gắng muốn nhìn rõ mặt mũi của đối phương.
Đối phương dường như là con sói đói mà cô đã mơ tới lúc trước.
Nghĩ đến cảnh con sói đói này bóp cổ mình không buông trước đây,
Hạ An Nhiên hung hăng trách móc: "Không cho phép...bóp cổ tôi!"
Thế nhưng, con sói đói kia căn bản không có ý để cô đi.
Thô lỗ sờ lên mặt của cô, cắn cằm của cô, tựa như muốn từng ngụm nuốt chửng cô vào.
Hạ An Nhiên khó chịu muốn giãy dụa, nhưng đổi lại là đối phương càng không khách khí áp chế cô.
Con sói đói lạnh lùng phun ra một câu bên tại cô.
"Cô muốn chạy sao?"
Hạ An Nhiên đối mặt với con sói đói, vẫn không khuất phục mà vùng ấy: "Anh thả tôi ra!"
Con sói đói giam cầm Hạ An Nhiên lại, hừ lạnh một tiếng, thốt ra từng chữ.
"Sao có thể để cho cô chạy được!"
Hạ An Nhiên vô cùng quật cường, kiên quyết đấm đá: "Tôi sẽ chạy! Lập tức chạy!"
Sau đó….....!
Một giây sau, Hạ An Nhiên liền phải trả giá đắt cho sự ngoan cổ của mình.
Con sói đói đó quá tàn nhẫn.
Hạ An Nhiên chỉ cảm thấy thân thể như bị nghiền nát thành từng mảnh.
Cô hoàn toàn biến thành thức ăn cho con sói đói kia, dù có giãy giụa cũng không có kết quả!
Ảnh nắng ban mai xuyên qua cửa sổ chiếu vào trên giường, Hạ An Nhiên mỡ mơ màng màng mở to mắt.
Sau đó, khắp nơi trên cơ thể đều truyền đến một tín hiệu.
Dau!
Đau đến mức không muốn sống nữa
Cơ thể giống như bị nghiền nát thành từng mảnh.
Đau đến mức cô muốn đập đầu chết
Hạ An Nhiên ôm đầu choáng váng, đau đớn lẩm bẩm: "Chẳng lẽ say rượu đau như vậy sao?"
Lần đầu tiên uống rượu, lần đầu tiên say...!
Đúng là không có kinh nghiệm!
Hạ An Nhiên khó chịu, tự nói với chính mình: "Sau này sẽ không bao giờ uống rượu nữa!"
Chỉ là, sau khi lẩm bẩm một hồi, cô mới mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.
Đau đầu là một chuyện, nhưng cơ thể tại sao lại đau đến vậy?
Đặc biệt là ở vị trí khó mở miệng kia, đau khiến cô muốn khóc.
Hạ An Nhiên chậm rãi cúi đầu, chỉ thấy mình không một mảnh vải
Trong lúc hốt hoảng, cô bỗng chú ý tới Lăng Mặc bên