Trụ trì giả vẫn luôn ở trong phòng đợi xem tình hình.
Nhưng chưa bao giờ nghĩ tới sau khi phái 3 thủ hạ đi đều không thấy quay lại.
Trụ trì kìm nén sự không vui một cách mạnh mẽ, “Đúng là 3 tháng vô dụng, nhìn thấy phụ nữ là không xách quần lên nỗi
Nữ thí chủ tên Hạ An Nhiên đó, có thể coi là tuyệt sắc hiểm có trên đời.
Nếu không hôm nay bọn họ cũng không liều lĩnh cưỡng chế giữ lại hai người con gái này.
Trong con mắt ôn hòa của trụ trì lộ ra tia thèm khát không thể che giấu, không thể ngồi yên được nữa, bèn đứng dậy đi đến gian phòng kia.
Lúc đi đến cửa phòng, tình cờ phát hiện ra bên trong căn bản không có động tĩnh gì.
Trụ trì cũng được xem là có chút kinh nghiệm giang hồ, gặp phải tình huống có chút kỳ lạ, không thể không thận trọng.
Cảnh giác đẩy cánh cửa ra, ở trong phòng nhìn thấy một người đang nằm trên bàn, đây không phải chính là đại mỹ nhân tuyệt sắc kia sao?
Chỉ là, còn một người con gái nữa đâu? Còn có 3 tên thủ hạ của hắn nữa? Đúng vào lúc Trụ trì còn đang hoài nghị tiến lại gần Hạ An Nhiên, Hạ An Nhiên đột nhiên ngẩng đầu, năm thuốc bột về phía trụ trì.
Tên trụ trì này cũng được xem là một tên cáo già, hơn nữa lúc tiến vào cũng có chút thận trọng
Nhìn thấy thuốc bột bị năm qua cũng không quá coi trọng.
Vừa tức giận giơ tay đánh úp về phía Hạ An Nhiên, vừa nồi điền quật thóa: Mày giả vờ bị hôn mê
Nhưng lúc tay của hắn ta sắp chạm vào Hạ An
Nhiên đột nhiên dừng lại, cả người nặng nề ngã xuống đất bất tỉnh.
Vẻ mặt vốn dĩ đang trấn tĩnh của Hạ An Nhiên đột nhiên trở lên nghiêm trọng.
Kế hoạch ban đầu của cô là bất động thanh sắc" đến một người hạ một người.
(") hành động trong im lặng Liên tục hạ cho đến khi Bùi Kỳ bảo cảnh sát để cảnh sát đến đây.
Những tên trụ trì giả này vừa nãy đã quát to một tiếng nhất định đã làm kinh động đến những người đang ẩn nấp trong sân này.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cô chắc chắn bị lộ rồi!
Tâm tình Hạ An Nhiên không vui, đá một cái thật mạnh lên người trụ trì, “đồ xấu xa." Tiếp theo đây, chắc phiền phức không ít rồi.
Sau khi Bùi Kỳ chạy ra từ cửa sổ phòng trọng chùa, nhanh chóng tìm được con đường vốn đi xuống núi.
Suốt dọc đường, không ngừng nhìn xem tín hiệu điện thoại.
Nhưng trong núi này làm gì có tín hiệu điện thoại?
Bùi Kỳ chỉ có thể tiếp tục chạy xuống núi.
Chạy được khoảng 10 phút thì đột nhiên nhìn thấy trước mặt có một