Sau khi Cổ Kỳ nói xong chuyện ẩn tình năm đó, liền vội vàng nhắc nhở, “ Chuyện này không nhiều người biết, chỉ cũng là nghe lúc thầy uống say nói thôi...!
Trước đây Hạ An Nhiên còn lo lắng, tại sao Thu Khanh Khánh lại muốn cô tham gia cuộc thi.
Lẽ nào để cô yên tĩnh nghiên cứu cũng không được sao?
Lúc này, sau khi Cổ Kỳ kể xong đoạn ân oán này, ngay lập tức cô hiểu ra được.
Trong lòng Thu Khanh Khanh vẫn luôn để ý đến chuyện của kẻ phản bội đó...!Hạ An Nhiên híp mắt lại, lạnh nhạt nói, “ Yên tâm đi, em sẽ không nói với thầy, chị tiết lộ bí mật gì đâu.”
Không những không được tiết lộ, mà cuộc thi lần này em cũng phải dụng tâm tí cho chị, tuy nhìn Thầy bấy giờ thoải mái, nhưng trong lòng chắc chắn rất để ý.
Chỉ là, nghĩ đến chuyện phải mất trắng một dự án đề tài cho bọn họ, chị vẫn có chút không thoải mái, đó đều là tiền đấy!”
Hạ An Nhiên lộ ra nụ cười tinh nghịch, đột nhiên hỏi lại một câu, “ Em là loại người tùy tiện để người khác được lợi sao?”
Cổ Kỳ có chút nghi hoặc, “ Em muốn làm cái gì?”
Hạ An Nhiên nhẹ nhàng cuốn lọn tóc rơi trước ngực, Không có gì, chính là cảm thấy trong tay có một dự án, đặc biệt thích hợp tham gia cuộc thi lần này.” “...Dự án nào thế?"
Trước đây trong lúc nhàn rỗi nhàm chán trong phòng thí nghiệm có làm một dự án mà quân báo cáo lên trên.”
Cổ Kỳ thổ huyết, “ Em lại lén lút làm thí nghiệm, thầy đã nói rồi, tất cả thí nghiệm mà em làm đều phải bảo cáo, đừng vọng tưởng đến chuyện lén lút làm việc.
Khuôn mặt Hạ An Nhiên khinh thường, “ Chị không thể học theo Thu Khanh Khanh mấy chỗ tốt sao, thể nào cử học mấy thứ gài bẫy em thế?”
Cổ Kỳ: “ Chị đây là vì tiền đồ của phòng thí nghiệm!” có chút tò mò hỏi, “ Dự án đó của em, cấp độ chắc không thấp hơn cấp S chứ?”
Hạ An Nhiên cố ý thừa nước đục thả câu, kéo dài dây câu, “ Chị đoán xem.”
Cổ Kỳ bên đầu dây kia điện thoại cạn lời.
Hạ An Nhiên tiếp