**********
Lăng lão phu nhân nhìn động tĩnh ở trên bàn, thu hồi ánh mắt.
Sau khi dư quang liếc nhìn Hạ An Nhiên một cái liền gõ xuống bàn.
Trực tiếp nói với Lăng Minh Hải và Lăng Minh Trí, Bây giờ là thời gian ăn tối, chuyện công ty để sau khi ăn xong các con hẵng nói.”
Ảnh mắt rơi xuống người Lăng Mặc, ý vị sâu xa quở trách.
Còn có Mặc Nhi, ta biết con muốn làm việc, cũng không ngăn cản con, nhưng con cũng phải có chừng mực, đừng có bất cứ việc gì cũng muốn làm, cũng muốn nhúng tay vào, sức khỏe của con không giống trước đây, nhớ kĩ phải biết dừng đúng lúc.”
Lăng Mặc nâng mắt, Con làm việc tự có chừng mực.” tiếp theo đó lại thờ ơ mở miệng hỏi, “ Má Liễu vẫn khỏe chứ ạ? Còn chút hơi thở tàn không?”Sắc mặt Lăng lão phu nhân sa sầm.
Không nghĩ đến, Lãng Mặc đột nhiên sẽ nhắc tới chuyện này.
Lăng Mặc vừa khoan thai gắp một miếng gà vắt chanh cho Hạ An Nhiên vừa chậm rãi mở miệng.
* Cả đời này của bà đều chịu khó vì Lăng gia mà tần tảo lo lắng, bây giờ tuổi tác đã cao, trước đây còn có Mả Liễu ở bên cạnh giúp đỡ, còn có thể miễn cưỡng ứng phó.
Nhưng bây giờ má Liễu vẫn luôn làm sai chuyện, phạm trên phạm dưới, đã không còn là người có thể tiếp tục tín nhiệm được nữa, bây giờ Lăng trạch vẫn là cần có một nữ chủ nhân mới rồi.”
Lăng lão phu nhân nghẹt thở.
Bà mới quở trách Lăng Mặc một câu, Lăng Mặc liền không khách sáo trả lại gấp đôi.
Lăng lão phu nhân đè nén cảm xúc, “ Bộ xương giànày của ta, vẫn có thể chống đỡ được vài năm nữa.”
Chính là sợ bà lực bất tòng tâm.” Nhìn con mèo hoang nhỏ đang ngoan ngoãn ăn, lạnh nhạt nói,” Bây giờ An Nhiên đang rảnh rỗi, việc trong nhà cử giao cho cô ấy làm đi.”
Hạ An Nhiên vốn đang ăn gà vắt chanh, suýt nữa thì phun cơm ra ngoài.
Ngẩng đầu mơ hồ nhìn Lăng Mặc.
Tại sao anh ta giao chiến với Lăng lão phu nhân còn kéo cô vào làm gì?
Cô trêu ai trọc ai cơ chứ!
Còn những người khác trên bàn ăn, cũng đều bị lời của Lăng Mặc ép xuống, kinh ngạc thi nhau nhìn về phía Lăng Mặc.
Biểu hiện thái độ cảm xúc của Lí Nhân càng trực tiếp hơn, mở miệng liền không vui phản bác Lăng