Kiều Mạn nói rất đúng, nếu có thể tranh được những rắc rối không đáng có thì hãy cố gắng hết sức để tránh.
Còn Hạ An Nhiên cũng biết cô chỉ là một con rồi thu hút hỏa lực, nhưng cô muốn trở thành một con rối có ích không thể chuyện gì cũng đi nhờ vả tên điên đó được, bằng không sẽ làm trò giễu cợt cho anh ấy
Cô lại không thích chuyện việc gì khó không làm được, liền đi nhờ vả người khác
Kiều Mạn nhíu mày.
"Người phụ trách phòng tối là người trung thành nhất với bà cụ Lăng.
Trên dưới Lăng gia ước chừng chỉ có thiếu gia mới có thể khiến hắn nghe lời.
Chúng ta liên lạc với hắn cũng vô dụng?"
Hạ An Nhiên lãnh đạm nói: "Cô cứ liên hệ trước để nói chuyện."
Một tia không hài lòng lóe lên trong mắt Kiều Mạn, chỉcài đặt cái bình sang một bên là đủ, nhưng đối phương lại muốn chỉ tay
Người trong phòng tối của Lăng gia cũng không ngốc như vậy, kêu cô liên lạc với họ thì làm sao có tác dụng?
Tuy nhiên, Kiều Mạn nghĩ đến thân phận của Hạ An Nhiên, vì vậy cô cũng chỉ có thể nghe theo.
Sau khi cô chạm vào thất bại, thì vị Thiếu phu nhân này sẽ hiểu rằng ý kiến của Kiều Mạn là khả thi nhất và ít rắc rối nhất.
Kiều Mạn nhận lấy máy tính bảng, quay đầu rời đi...!
Sau khi Bùi Kì mua túi xong, cô mới sảng khoái, sau khi trở về, cô bắt đầu chỉnh trang quần áo, ngày mai chuẩn bị xuất hiện rạng rỡ trước mặt bác sĩ Đỗ
Đúng lúc này, điện thoại vang lên.
Là Cố Ngôn Duy.Sau khi kết nối, Bùi Kì nghe thấy Cố Ngôn Duy mở đầu vô cùng thất vọng, "Cùng nhau đi ra ngoài."
Bùi Kì nghe thấy sự kỳ lạ của Cố Ngôn Duy, “Tâm trạng không tốt?
Giọng của Cổ Ngôn Duy đầy chua xót, “Cô nghĩ tôi nên có tâm trạng tốt sao?”
Bùi Kì: “...”
Nếu bạn trai của cô ấy ở bên cạnh người phụ nữ khác suốt ngày, tâm trạng sẽ vô cùng khó chịu.
Tuy nhiên, Bùi Kì nghi ngờ hỏi: "Mấy ngày trước không phải anh nói sẽ trở về Bắc Kinh sao? Sao bây giờ lại ở Lô Hải?"
Có Ngôn Duy: "Tôi đã xin gia đình tôi ở lại công ty ở thành phố