Trước đó Hàn Chỉ Đình nói chuyện đều rất nhẹ nhàng và ngượng ngùng.
Nhưng lúc này giọng nói sắc bén giống như con chó đất, vô cùng chói tai.
Sau khi Hàn Chỉ Đình thét lên, ý thức được không đúng, vội vàng ôm lấy miệng.
Nhìn Hạ An Nhiên với ánh mắt phẫn nộ.
Hạ An Nhiên không chút sợ hãi, mí mắt nhắc lên, “ Tôi hất nước nóng với tôi tự đổ nước nóng lên mình vẫn là có chút khác nhau.”
Giống như một học giả đầy kinh nghiệm, chỉ vào quần áo của Hàn Chỉ Đình, bắt đầu "Lớp học phổ cập khoa học vô cùng nghiêm túc.
Tôi rõ ràng đã cố gắng hất nước vào một vị trí, nhưng chỗ quần áo bị ướt vẫn có khác biệt rõ ràng.
Có một số kiến thức vật lý liên quan, sóng nước sẽ có những tác động khác nhau tùy thuộc vào người tác dụng lực.”
Sau đó, khuôn mặt nghiêm túc nhìn Hàn Chỉ Đình.
Vì vậy, muốn hãm hại người khác, vẫn nên chăm chỉ học một số kiến thức cơ bản, đừng nghĩ rằng khóc thút thít là có thể đổi trắng thay đen.”
Hàn Chỉ Đình bị dạy đời, hoàn toàn chết lặng.
Hơn nữa, đây cũng hoàn toàn xé rách bộ mặt giả dối của cô ta.
Không phải là đang tố cáo với Ngôn Duy và Cổ phu nhân là cô đang cố ý hãm hại cô ta sao.
Phút chốc Hàn Chỉ Đình không còn mặt mũi nào, quay đầu chạy ra khỏi phòng bệnh.
Trương Diệu thấy Hàn Chỉ Đình chạy ra ngoài, tuy rằng biết rõ là Hàn Chỉ Đình cố ý tính kế Hạ An Nhiên nhưng vẫn nhanh chóng chạy đuổi theo.
Trong phòng bệnh cũng chỉ còn lại Cố Ngôn Duy, Hạ An
Nhiên, và người giúp việc đang đẩy xe lăn.
Cố Ngôn Duy vẫy tay, người giúp việc chủ động rời đi và đóng cửa lại.
Sau một lúc hai người im lặng không nói gì, vẻ mặt cố Ngôn Duy đau khổ mở miệng trước, “ Cảm ơn em giúp anh đuổi một phiền phức đi.”
Hạ An Nhiên cau mày, “ Nếu như anh không thích phương thức liên hôn này, thì nói rõ ràng với người nhà đi."
Huống hồ cho dù là xem mắt thì cũng phải tìm người đáng tin cậy chứ.
Nhưng người con gái vừa nãy, rõ ràng là không đáng tin cậy 100/100.
Cố Ngôn Duy tự cười giễu một tiếng, “ Nói cũng vô dụng, bọn họ nên sắp xếp vẫn sẽ sắp xếp
Con cháu của gia tộc lớn đều có việc thân bất do kỉ ( không tự nguyện).
Sau một lúc trầm mặc, Hạ An Nhiên chậm rãi mở miệng.
Lần này em tới đây là muốn xin lỗi anh......!là em với Lăng Mặc kéo anh vào chuyện này, làm hại anh bị thường.
Nhưng có một chuyện, anh có quyền