Đôi mắt của Cát Trì dừng lại trên người Hạ An Nhiên, và đôi mắt của Hạ Vũ Huyên cũng vậy.
Hạ Vũ Huyện vốn được Đại boss ưu ái, trái tim cô ta đã sớm bay bổng
Nhưng bây giờ đột nhiên nhìn thấy Hạ An Nhiên, trong lòng lập tức có cảm giác đây là mối nguy
Nếu Lăng thiếu gia nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, liệu tình cảm của anh ấy có thay đổi hay không?
Khi Hạ Vũ Huyên nhìn lại Hạ An Nhiên, cô ta rõ ràng có thái độ bát bỏ.
Cát Trì tinh ranh nhìn Hạ An Nhiên, hắn ta lại không cảm nhận được cảm xúc của Đại boss trên người Hạ An
Nhiên, lập tức thu lại đôi mắt kinh ngạc và cỗ ý nói với cô ấy một cách ngạo mạn.
"Thì ra là người mới, vậy thì cô nên làm tốt nhiệm vụ.
Đầu năm này, quan trọng nhất là lập thành tích, vào Viện nghiên cứu dựa trên năng lực của mình."
Nói xong, chỉ tay vào Hạ Vũ Huyên đang đứng bên cạnh "Nhân tiện so với Hạ Vũ Huyên, cô ấy vừa vào đã có phòng nghiên cứu riêng, cô có thể học tập cô Hạ đây, không cần phải chạy theo sau người khác, làm rồi tung mọi thứ."
Hạ An Nhiên: “
Tại sao lại vô duyên vô cớ bị nhắm vào làm khó dễ vậy chứ?
Đoạn Thư liếc mắt nhìn Cát Trì, nói thẳng: "Nói nhiều như vậy cũng vô dụng, mấu chốt là làm nên chuyện, có phòng nghiên cứu riêng thì sao? Có phòng nghiên cứu riêng một thời gian dài, nhưng chưa làm ra thành tích lớn gi!"
Bỏ lại những lời này.
Cát Trì loạng choạng, bước về phía trước.
Hạ An Nhiên nhanh chóng đi theo Đoạn Thư, âm thầm giơ ngón tay cái lên, "Anh thật là tuyệt vời." Đoạn Thư vẻ mặt không có gì, "Tôi chỉ nói sự thật!"
Hạ An Nhiên: “...”
Đúng rồi, những gì Đoạn Thư nói đều là sự thật, không có châm biếm chút nào.
Nhưng chính vì sự ngay thẳng này mà khuôn mặt của
Cát Trì càng thêm khó coi....!
Hạ Vũ Huyên nhìn bóng lưng hai người rời đi, cảm thấy cô bị xúc phạm nặng nề, rất khó chịu, "Người đàn ông kia là ai?"
Cát Trì lẩm bẩm than thở: "Là một tên thần