Ánh mắt Hạ An Nhiên nhìn Liễu Giai Giai dần dần lạnh lùng, đồng thời từng bước ép sát cô ta.
“Hội còn đi học cô luôn dùng thủ đoạn này cố ý vu khống bôi nhọ tôi.....!bây giờ vẫn còn dùng thủ đoạn này, không phải là quá kém cỏi à, cô không thể tiến bộ cùng thời đại chút nào sao?"
Liễu Giai Giai nghe được, tỏng lòng có chút hoảng loan.
Làm sao Hạ An Nhiên lại biết được? Những lời nói vu khống bôi nhọ cô ta đều là do cô truyền ra?
Liễu Giai Giai nói một cách đáng thương, “ Mình không nên đưa thư tình của cậu cho Lê Lị xem, đến nỗi mà cậu ấy lại đưa thư tình của cậu cho mọi người xem......!Đây là lỗi của mình, mình thừa nhận.
Những cậu cũng không nên tùy tiện vu khống hãm hại mình chứ, mình bôi nhọ cậu lúc nào?".
Những lời này nói xuống, mọi người đều đồng tình với Liễu Giai Giai, đồng loạt chỉ trích Hạ An Nhiễn.
“ Liễu Giai Giai bôi nhọ vu khống cô lúc nào?" “ Lúc học cấp 3 chuyện cô bán hoa ai ai cũng biết, rõ ràng chính là một con đ*!" “Đúng a, một kẻ bán hoa, làm sao chúng tôi có thể cùng một giuộc với cổ được!" * Thứ bẩn thỉu, còn không mau cút ra khỏi đây!"
Liễu Giai Giai thấy mọi người đều đang lên tiếng ủng hộ cô ta, trong lòng đắc ý.
Giống như lúc còn học cấp 3.
Cô ta có thể dễ dàng khống chế dư luận khiến cho Hạ
An Nhiên rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục.
Lê Lị thấy Hạ An Nhiên còn chưa cút đi, cầm lấy cốc nước hất lên người Hạ An Nhiên.
Tuy Hạ An Nhiên đã giơ tay ngăn lại.
Nhưng tóc và khẩu trang của cô đều bị dội ướt.
Hạ An Nhiên cau mày, tháo chiếc khẩu trang ướt rót xuống.
Sau khi khuôn mặt này lộ ra, mọi người đều nghẹt thở.
Lúc Hạ An Nhiên học cấp 3, khuôn mặt đó đã xinh đẹp giống như yêu tinh khiến không ít người hận không thể gỡ/lột khuôn mặt của cô xuống.
Nhưng bây giờ...!
Mọi người cho rằng Hạ An Nhiên đeo khẩu trang đến đầy, không chừng là lớn lên kém xinh rồi.
Nhưng không nghĩ rằng người ta còn xinh đẹp hơn.
Khiến mọi người đều nghi ngờ không biết có phải là ông trời đã ưu ái cho cỗ tất cả nhan sắc của thế giới này không.
Hạ An Nhiên lạnh lùng nhìn mọi người, hời hợt trần thuật lại một sự thực, Dáng vẻ xinh đẹp này của tôi còn cần phải viết thư tình sao?” Đôi mắt sáng chứa đầy phong tình, đôi môi đỏ mọng khế cong lên, “ Một ánh mắt còn