Nhưng nhìn Hạ An Nhiên có vẻ đắc ý, vui vẻ rời đi thì chắc rằng cô ta đã được đáp ứng điều gì đó.
Lê Văn Tĩnh cau mày " Mẹ nói với cô ta điều gì con cũng không cần phải biết, còn chuyện của con, đợi khi ba con trở về, mẹ sẽ nói với ông ấy"
Lăng Tư" Là con dùng vốn riêng của mình để đầu tư, đâu có tiêu tiền của gia đình."
Lê Văn Tĩnh nhìn cô với sắc mặt lạnh lùng “Con chắc đấy là tiền của con?"
Lăng Tư ngây người một lúc.
Thực ra, số tiền cô đầu tư là vốn lưu động của một công ty mà cô hiện đang quản lý.
Công ty đó trong mắt Lăng Tư chính là tài sản riêng của cô.
Nhưng nói đúng ra, công ty không thuộc về cô, mà thuộc về nhà họ Lăng, tiền bạc trong đó đương nhiên không thuộc về một mình
Lăng Tự cắn môi, "Con chỉ muốn đầu tư, làm sao có thể biết được sẽ thất bại? Làm sao đây, con không được phép thất bại?"
Lê Văn Tĩnh" Lẽ nào, đòi tiền Hạ An Nhiên?"
Lê Văn Tĩnh nhìn đứa con gái không biết hối cái, liền ra lệnh “ Về phòng suy nghĩ đi, hôm.
nay con đừng ra ngoài nữa."
Lăng Tư không ngờ rằng, trong khi nhà có khách mà mẹ lại k giữ chút thể diện nào cho mình, cô tức giận chạy thẳng đi.
Lê Tư Phi thấy vậy liền vội vàng chạy theo.
Giang Ngụy Nghiên không chạy theo, nhưng tiến đến bên Lê Văn Tĩnh.
Mặc dù không biết rốt cuộc Nhị phu nhân và Hạ An Nhiên đã nói chuyện gì nhưng
Giang