Thu Lương Nhạc lên cơn đau tim.
Nhìn xem, đây có lời của một người nên nói sao?
Chân thiện, mỹ ở đâu trên thế giới này?
Hơn nữa, nhìn thấy Lăng Mặc bên cạnh Hạ An Nhiên, ông ấy càng đau tim, khí tức trong lòng ông cuối cùng không thể kìm nén được.
“Thầy nuôi con trắng nõn mập
mạp, xinh đẹp, thông minh lanh lợi ...!Không phải để cho tên rẻ mạt, tính cách hèn mọn này lợi dụng"
Hạ An Nhiên vẻ mặt không hiểu.
Mặc dù tính cách của Lăng có hơi xấu tính, nhưng lại không có gì sai trái cả, đúng không?
IL
Nhưng nhìn dáng vẻ tức giận của Thu Lương Nhạc lúc này, rõ ràng là Lăng Mặc đã làm chuyện gì đó xấu.
Hạ An Nhiên kéo cánh tay Lăng Mặc, nhỏ
giọng hỏi: “Vừa rồi anh làm gì?"
Lăng Mặc bình tĩnh nói: “Tôi không làm gì
cả."
Thu Lương Nhạc chế nhạo, “Là do cậu không làm gì cả, cho nên tính cách cậu rất
tệ."
Nhanh chóng kéo Hạ An Nhiên khỏi Lăng Mặc"Con tránh xa cậu ấy ra, đừng để bị lây.
"
Hạ An Nhiên:"...!"
Thu Lương Nhạc cảnh giác nhìn chằm chằm Lăng Mặc, “Cũng may là tôi tới đây sớm và thử cậu, nếu không tiểu hồ ly của tôi đã bị cậu gài bẫy đến chết?"
Hạ An Nhiên thực sự tò mò, “Thử gì?"
Đúng là Thu Khanh Khanh chính là một lõi boom, đều phải thử mới phát nổ.
Thu Lương Nhạc khiển trách với sự phẫn nộ chính đáng, "Thằng nhóc này không có chút tình người nào thấy là một ông già, trước mặt