Lăng Mặc cười nhẹ một tiếng: “Đã là nói chuyện về yêu cầu, chúng ta nên gặp mặt trực tiếp nói chuyện thì sẽ tốt hơn" Những từ cuối cùng rõ ràng là có chủ ý kéo dài.
Hạ An Nhiên ngây ra một lát.
Tên cẩu nam nhân này có ý gì?
Ngay khi cô đang nghi ngờ thì chuông cửa vang lên.
Hạ An Nhiên nghĩ đó là phục vụ phòng, vì vậy cô đi tới và mở cửa.
Sau khi nhìn thấy người ở cửa, cô ngẩn người ra.
Một giây kế tiếp sau khi định thần lại, cô vội vàng kéo anh ta vào phòng, nhanh chóng đóng cửa lại, lập tức trách mắng.
"Khó khăn lắm tôi mới thuyết phục được thầy để hợp tác với Tập đoàn Lăng thị.
Bây giờ anh đột nhiên xuất hiện lại làm ông ấy tức giận một lần nữa
thì sao?"
Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ với ánh mắt
lạnh lùng.
"Sẽ không khó chịu đâu.
Suy cho cùng, không hợp tác với tôi, ông ta không phải bị các viện nghiên cứu khác đối phó thì cũng đối mặt với khủng hoảng
khi bị tập đoàn Hợp Sinh nuốt chửng."