Hạ An Nhiên âm thầm tự khen ngợi mình.
Hủy thi diệt tích* thành công! (*) xóa sạch mọi chứng cử.
Sau khi xử lý sạch sẽ “ chứng cứ phạm tội”, vẻ mặt Hạ An Nhiên ai oán.
Giữa người với người còn cần phải có lòng tin, tôi làm sao có thể không đem lời nói của anh để ở trong lòng chứ? Đây tuyệt đối là đang vu khống cho tôi!”
Lăng Mặc ừ một tiếng, điều khiển xe lăn quay đầu.
Hạ An Nhiên thấy Lăng Mặc không truy cứu nữa, liền thở dài một hơi.
Ăn vụng phải cẩn thận, cũng may là cô lanh trí!
Nhưng mà, hình thức chung sống giữa cô và tên điên kia vẫn cẫn phải điều chỉnh một chút, không thể để anh ta xem cô là cái gai suốt được.
Cô cần phải nâng cao hệ số an toàn của mình mới được.
Hạ An Nhiên gập máy tính lại, niềm nở chạy đến bên cạnh Lắng Mặc đang muốn nằm lên giường nghỉ ngơi, chủ động nói, “ Tôi đỡ anh.
"
Lăng Mặc không thèm để ý, tự mình nhổm dậy từ trên xe lần, nửa người nằm ở trên giường.
Nhìn thấy Lăng Mặc “ tự thân vận động", Hạ An Nhiên tiếp tục nhiệt tình nói, “ Trước đây tôi từng học qua phương pháp mát xa của nhân viên chăm sóc, tôi mátxa giúp anh một chút.
".
Ngôn Tình Hài
Lăng Mặc nhắc mí mắt, liếc một cái, “ mátxa giúp tôi?"
Hạ An Nhiên quan tâm ngoan ngoãn nói, “ hôm nay anh đã ngồi một lúc lâu trên xe lăn, chắc chắn có chút không thoải mái, tôi giúp anh mátxa thư giãn một chút.
"
Dựa vào bên giường, chủ động mátxa cho Lăng Mặc.
Theo sự chỉ dạy của nhân viên chăm sóc, mátxa cần phải bắt đầu từ bả vai.
Chỉ là, khi đang giúp Lăng Mặc thả lỏng bả vai thì đột nhiên nghe thấy đối phương lạnh lùng hỏi: " trước đây, đã từng mátxa cho tôi?"
Hạ An Nhiên nhu thuận gật đầu, “ có mátxa vài lần.
”
Trong ngữ khí Lăng Mặc mang theo ý thăm dò, “ mátxa bình thường phải không?”
Hạ An Nhiên ngẩng đầu đầy nghi hoặc, còn có mátxa không bình thường? Ánh mắt Lăng Mặc như đêm đen, “ tôi có thể yên tâm về cô.
”
Hạ An Nhiên hiểu rồi, Lăng Mặc nghĩ rằng cô nhân cơ hội mátxa ăn đậu hũ của anh?
Anh đừng có mà vu khống cho tôi, tôi chính là mátxa một cách chân chính!
Có chân chính hay không, tôi làm sao biết được?” Lăng Mặc hàm ý sâu xa liếc một cái, “ Vết xước trên da tôi cũng