Hạ Đức Hải không ngờ rằng, lần này chuyện sẽ thuận lợi như vậy.
Chẳng qua ông ta đã nắm được điểm yếu của Hạ An Nhiên, nên cỗ không thể không phục tùng.
Bây giờ Lăng Mặc chết rồi, có thể xem như ông ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ bên trên giao phó, sau này chắc chắn sẽ có được lợi ích nhiều hơn.
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Hạ Đức Hải vô cùng đắc chí.
Chính vào lúc ông ta vẫn đang chìm đắm trong đỉnh cao của đời người thì đột nhiên nhận được điện thoại.
Hạ Đức Hải nhìn chiếc điện thoại hiện tên người gọi, lập tức ngồi dậy nghe điện thoại.
Vốn cho rằng đối phương sẽ đưa ra những lời hứa hẹn có lợi, thế mà không nghĩ đến đối phương vừa mở miệng lại là một trận phẫn nộ, “ Việc Hạ An Nhiên hạ độc, bị phát hiện rồi!”
Hạ Đức Hải mắt trợn tròn, “ Không thể nào, tôi bảo nó làm thần không biết quỷ không hay, chắc chắn sẽ không bị phát hiện.”
Cái đồ đặc biệt vô dụng nhà ngươi! Hiện giờ đã bị bắt lại rồi, người của Lăng gia đang thẩm vấn...!đoán rằng không lâu nữa, chắc chắn sẽ khai ra ông, hiện tại ngay lập tức cút đi cho tôi! Nếu như để Lăng gia tìm được ông, đến lúc đó, ngay cả chủ nhân cũng không thể cứu được ông!”
Hạ Đức Hải nghe ra được, bây giờ xảy ra vấn đề, đối phương liền muốn vứt bỏ ông ư?
Đúng lúc vừa muốn nói thêm gì đó, đối phương liền trực tiếp tắt điện thoại.
Sắc mặt Hạ Đức Hải khó coi, tức giận đem hết đồ ở trên mặt bàn ném xuống đất, tức giận nói, "Đúng là đồ vô dụng!"
Lăng Mặc lại chính là Lăng đại thiếu gia, mà ông lại có liên quan đến cái chết của cậu ta, Hạ Đức Hải biết rõ nó có nghĩa là gì.
Nếu như để người của Lăng gia bắt được ông ta, hậu quả chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.
Không chừng sẽ để ông ta bồi táng cùng với Lăng Mặc Hạ Đức Hải áp chế cơn phẫn nộ, nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc, vội vàng muốn chạy trốn.
Xuống dưới lầu, vừa hay gặp Hạ Mộng Nhi mới đi dạo phố về.
Hạ Mộng Nhi nhìn thấy, gương mặt vội vàng của bố, chủ động quan tâm hỏi, “ Bố sao thế? Có chỗ nào không khỏe sao?”
Hạ Đức Hải nhìn Hạ Mộng Nhi một lúc, “ Công ty có chút việc, Bố phải ra ngoài một chuyến, con hãy ngoan ngoãn ở trong nhà.”
Nói những lời này xong liền trực tiếp chạy trốn.
Hạ Mộng