Tôn quản gia đang kêu đầu bếp nấu vài món, nhưng nhìn thấy Hạ An Nhiên chạy vào, "Thiếu phu nhân, cô làm gì ở đây?"
Hạ An Nhiên nhìn phòng bếp bày một đống món
mặc kệ là rau dưa, thịt, hay hải sản ...!đều đầy đủ tất cả mọi thứ.
Sau khi quét hết một lượt, Hạ An Nhiên chủ động bước tới nói với đầu bếp: “Tôi làm vài món, ông có
thể giúp tôi làm vài món ăn kèm."
1
Tôn quản gia vội vàng ngăn lại, “Phòng bếp có mùi của khói và dầu mỡ, cô chịu không được thì làm sao? Vẫn nên giao cho đầu bếp! "
" Chiến vài món ăn nhanh, chắc là được rồi."
Hạ An Nhiên hỏi lại Tôn quản gia," Lăng Mặc thích
ăn gì? "
Cô cùng Lăng Mặc ngồi chung một bàn ăn một thời gian lâu như vậy, mới phát hiện ra đầu bếp chuẩn bị món gì thì anh ấy ăn món đó căn bản không nhìn ra
khẩu vị yêu thích của anh ấy, đành phải hỏi Tôn
quản gia.
Tôn quản gia lắc đầu, “Khẩu vị của Thiếu gia luôn thay đổi, tôi cũng không biết cậu ấy thích ăn gì?
Hạ An Nhiên không tin, “Nghĩ đi!"
Tôn quản gia cố gắng nhớ lại, "Tôi nhớ lúc Thiếu gia quay trở về Lăng gia, món mà anh ấy thích ăn nhất
là sườn xào chua ngọt ...!Ngày nào cũng ăn, nhưng ăn mãi cũng chán, sau này không ăn nữa.
Tôi chưa thấy Thiếu gia thích ăn món nào khác."
Hạ An Nhiên nghe đến món Sườn xào chua ngọt ",
ngẩn ngơ một chút.
Trong ký ức sâu thẳm của cô...!cậu bé bị nhốt chung với cô năm ấy, khi cả hai đói và ngất xỉu, đã bắt đầu nói về những gì họ thích ăn.
Đối phương đã nói món anh ấy thích nhất là sườn xào chua ngọt.
Còn nói, chờ sau