Sau khi bị khiển trách, cô gái nhỏ cảm thấy rất sở
hãi, sau khi hoảng sợ nhìn xung quanh, khóc lóc chỉ
vào Hạ An Nhiên đang đứng một bên, “Là chị gái cháu kêu cháu ăn trộm."
Kết quả là...!vốn dĩ nhân viên bảo vệ đang vây cô
gái nhỏ, mọi ánh mắt đều đổ vào Hạ An Nhiên.
Hạn Nhiên sững sờ.
Cô chỉ đứng từ xa quan sát cuộc náo nhiệt, như thế
nào lại liên quan tới cô?
Hơn nữa, sau khi chứng kiến cảnh nhân viên bảo vệ đang nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên, cô gái nhỏ đã cố gắng nhanh chóng chạy ra khỏi đám đông.
Khi Hạ An Nhiên nhìn thấy tình cảnh này, theo bản năng cô muốn bắt lấy cô gái nhỏ định chạy đi, và muốn tìm hiểu xem tại sao lại vu khống cô?
Thế nhưng, động tác mà Hạ An Nhiên muốn đuổi theo bắt cô gái nhỏ ấy, trong mắt người khác, chính là cô muốn " bỏ chạy"!
Nhìn thấy Hạ An Nhiên "bỏ chạy", nhân viên bảo vệ
hét lên, “Không được chạy!"
Hạ An Nhiên không nói nên lời.
Những nhân viên bảo vệ này có ngốc không?
Cô ấy đang chạy à?
Cô ấy là đang đuổi theo cô gái nhỏ đó!
Tuy nhiên, khi Hạ An Nhiên đang chuẩn bị bắt cô gái nhỏ, đột nhiên một ông lão bất ngờ xuất hiện, chặn đường Hạ An Nhiên.
Thấy ai đó ngăn Hạ An Nhiên lại, cô gái nhỏ kia chỉ
vài bước đã biến mất khỏi đám đông.
Hạ An Nhiên nhìn ông lão đang cản đường mình,
sắc mặt trở nên xấu xí, "Ông lão tránh ra!"
Ông lão đối diện nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên, "Tôi xem, nếu không phải là tôi ngăn cản, cô đã bỏ
chay"
Hạ An Nhiên cau mày trầm tư.
Suýt