Hạ An Nhiên nhìn Chu Nham một cách gượng gạo, thản nhiên nói: "Đúng vậy, chính là tôi.”
Chu Nham lúc này dường như mới hiểu ra điều gì đó, vội vàng nói với Giang Hạ: “Bắt nhầm rồi! Chúng ta hiểu lầm rồi!"
Sau đó đành “bất đắc dĩ" giải thích với mọi người:
"Nếu cô ấy là nghiên cứu viên của Long Đằng, chắc chỉ là hiểu lầm thôi.
Có lẽ cô ấy sẽ không tùy tiện đột nhập vào phòng làm việc RO của chúng tôi và lấy cắp tài liệu...!Hôm đó, cô ấy đã hẹn chúng tôi gặp mặt, có điều tôi và tổ trưởng Giang đang làm thí nghiệm trong phòng thí nghiệm nên không thể
kịp thời tiếp đón vị nghiên cứu viên này vào trong
được!"
Anh thở dài một hơi rồi nhìn Hạ An Nhiên một cách bất đắc dĩ:
"Tôi thật sự rất xin lỗi, vì tôi nghe thấy Liễu Giai Giai nói rằng hôm đó đã có người vào phòng làm việc RY của chúng tôi, hơn nữa còn là người cô ấy quen...!Nên chúng tôi đã nhanh chóng báo cảnh sát và yêu cầu cảnh sát giải quyết việc này, sao có thể ngờ rằng người mà Liễu Giai Giai nói đến lại là cô
chứ!"
Lúc này Liễu Giai Giai đứng một bên nhìn có chút hoảng hốt.
Sao đến cuối cùng lại trở thành Ô Long rồi?
Hạ An Nhiên thực sự đến gặp người trong nhóm
nghiên cứu RY vào ngày hôm đó ư?
Liễu Giai Giai có chút không cam tâm: "Cho dù cô ta muốn gặp mọi người, việc cô ta vào viện nghiên cứu nhờ sắc đẹp cũng là trái phép, đồ trong viện nghiên cứu của chúng ta đều vô cùng quý giá!"
Cô ta nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên một cách hung dữ, cố ý muốn hắt nước bẩn* lên