**********
CHƯƠNG 6: MẢNH VỠ
Dưới cái nhìn như nhìn kẻ biến thái của Tôn quản gia, còn có nhục nhã, Hạ An Nhiên xấu hổ muốn khóc.
Nhưng, lúc này Tôn quản gia vẫn kìm nén cảm xúc, vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Hạ tiểu thư, quần áo đã chuẩn bị xong cho cô rồi!"
Lúc này, Hạ An Nhiên mới chú ý tới, đằng sau Tôn quản gia còn có vài người hầu đi theo, cầm quần áo trên tay.
Những người kia hiển nhiên cũng bắt gặp phải cảnh cô “cợt nhả” Lăng Mặc vừa rồi, ánh mắt nhìn cô lúc này như một lời khó tả hết, tựa hồ nhìn rác rưởi buồn nôn.
Theo lệnh của Tôn quản gia, những người hầu kia treo quần áo vào trong tủ.
Sau khi bọn họ rời đi, Tôn quản gia không còn kìm nén được sự bất mãn của mình nữa.
"Lăng gia sắp xếp người cho đại thiếu gia để xung hỉ, cưỡng ép người ở cùng phòng với thiếu gia, tôi cũng chỉ có thể chấp nhận! Nhưng tôi vẫn cần phải nhắc nhở cô, đại thiếu gia cho tới bây giờ cũng không thích tiếp xúc với bất kỳ người phụ nữ nào hết.
Tôi hy vọng cô sẽ không làm ra những hành động vượt quá bổn phận của mình!"
Hạ An Nhiên vô ý thức hỏi ngược lại: "Anh ấy như vậy mà còn giữ mình trong sạch sao?"
Tôn quản gia tức giận lên án: "Trước khi đại thiếu gia nhà chúng tôi gặp tai nạn, bất kỳ người phụ nữ nào động vào ngài ấy, qua ngày thứ hai sẽ không nhìn thấy mặt trời! Chứ đừng nói đến loại người không tự trọng như Hạ tiểu thư!"
Vẻ mặt Hạ An Nhiên cứng đờ, cái mũ "không tự trọng" khiến cô đau đầu.
Tôn quản gia tiếp tục thốt ra những lời lẽ nghiêm khắc: "Tôi là quản gia của đại thiếu gia, ở đây dễ khiến người cảm thấy khó chịu.
Cho dù có nói với cụ bà, cũng không có tác dụng quá lớn đâu!"
Hạ An Nhiên có thể cảm nhận được cảm giác bài xích của Tôn quản gia đối với cô, căn bản hoàn toàn không tán thành thân phận "xung hỉ" của cô.
Đối mặt với sự đe dọa từ Tôn quản gia, cô biết giải thích cũng vô ích, vì vậy cô chỉ có thể nhẹ nhàng cúi đầu: "Vừa rồi đơn thuần chỉ là ngoài ý muốn, tôi cam đoan từ nay về sau sẽ giữ khoảng cách."
Tôn quản gia nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vô cùng xấu xí của Hạ An Nhiên.
"Hạ tiểu thư tốt hơn hết nên nhớ lời bảo đảm của cô! Bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ nhìn cô chằm chằm!"
Sau khi thốt ra những lời tàn nhẫn này, Tôn quản gia giận dữ rời khỏi phòng.
Sau khi Tôn quản gia lạnh lùng rời đi, Hạ An