Nhiễu Như lạnh giọng nói với mấy tên côn đồ "các người thấy cô ấy có xinh đẹp không ?"
//Tất nhiên ! (bọn côn đồ đồng thanh lên tiếng)
Các người thấy thích thì tôi thưởng cô ấy cho các người đấy ! Cứ đùa vui thỏa thích trước khi giết chết cô ấy !
//Cảm ơn bà chủ ! (đồng thanh)
- Các người...
Bọn côn đồ nghe Nhiễu Như nói thế thì nửa thân dưới của ai cũng đều nghe rục rịch, bọn chúng đã được nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của Trang Điềm Điềm khi bắt cô lên xe.
Một tên trong số họ, hắn là tên cầm đầu, nhanh miệng lên tiếng "người đẹp như cô ta...nếu được giày vò suốt đêm thì ông đây cũng phải sướng lên mây".
//Đúng vậy, đại ca chơi chán thì cho bọn em thử với.
//Với cái thân hình quyến rũ này thì phải nói là sướng tê người.
Trang Điềm Điềm bịt kín tai, cô không thể nào nghe nổi nữa những lời gớm ghiếc của bọn côn đồ.
- Không, các người là một lũ khốn kiếp.
//Chậc...để chút nữa anh sẽ cho cô em rên rỉ đến mỏi cả miệng.
Trang Điềm Điềm khóc nức nở !
Nhiễu Như cười sảng khoái, chỉ cần nghĩ đến việc Trang Điềm Điềm sẽ bị bốn tên côn đồ trước mặt mình giày vò thì lòng thấy hả dạ vô cùng "hừ...bằng với ả mà cũng dám bò lên giường của Cảnh Liên ! Nghĩ đến là muốn giết ả ngay lập tức".
Giao ả cho các người đấy !
Nhiễu Như nắm tay Trang Thiên Tích "còn tên nghiệt chủng này thì tôi sẽ tự tay xử lý !
Buông tay ta ra, người đàn bà ác độc !
- Cô muốn làm gì con trai tôi ?
Tôi muốn làm gì thì vẫn chưa đến lượt cô phải quản.
Tự cầu nguyện cho bản thân mình trước đi !
- Tích nhi !
*Mẹ !*
- Cô hãy tha cho con trai tôi, tôi xin cô đấy !
Nhiễu Như nhìn một tên côn đồ trong mấy người bọn họ "anh...giúp tôi đưa tên nghiệt chủng này lên xe và chở nó ra biển !"
- Không, sao cô lại nỡ lòng nào xuống tay với một đứa trẻ chứ ?
Vì nó là nghiệt chủng, để lại nó làm gì.
Tôi đây muốn diệt trừ đi cái hậu họa này để sau này khỏi phải đau đầu.
Cô hiểu rõ chưa ?"
Trang Điềm Điềm chết lặng, lòng thầm nghĩ "vậy...cô ta chính là vợ của Thẩm Cảnh Liên sao ?"
Trang Thiên Tích lạnh giọng lên tiếng "ả đàn bà độc ác, rồi sẽ phải hối hận vì những chuyện mình đã làm !"
Nhiễu Như cười khẩy "sắp chết đến nơi rồi mà còn..."
Cảm nhận được sát khí toát ra từ có thể Trang Thiên Tích, Nhiễu Như nhíu mày "đứa bé này vẫn còn bé, sao lại có được cái khí chất kinh người này chứ ! Tốt hơn hết là mình nên sớm diệt trừ hậu họa này".
Tên côn đồ đánh ngất Trang Thiên Tích rồi vác lên vai.
- Tích nhi !
- Các người muốn làm gì con trai của tôi ? Nhanh thả nó ra...
Roẹt...
Tên cầm đầu bọn côn đồ, xé nát áo Trang Điềm Điềm, để lộ ra bờ vai...tuy không nhìn rõ nhưng cảm nhận được nó rất thon gầy và quyến rũ.
Nhiễu Như lạnh lùng liếc Trang Điềm Điềm rồi bảo với bọn côn đồ "hãy giày vò ả cho thỏa thích trước khi giết...mà nhớ là hủy nát khuôn mặt hồ ly tinh của ả rồi hẳn giết !"
- Cô thật quá độc ác !
Độc ác sao ? Thế mới nói...nếu có kiếp sau thì hãy nhớ tránh xa đàn ông của